Edit: Uyển lười biếng
Beta: Tinh Niệm
Nói xong, cúi xuống, muốn bế đứa nhỏ này lên.
Mộng Yểm cứng rắn nói
"Thế còn được."
Bởi vì nó trở thành hình dạng đứa bé, cho nên thanh âm của non nớt, nãi thanh nãi khí [1].
[1]nãi thanh nãi khí: tiếng con nít ngây ngô
Mặc dù nó cố gắng duy trì vẻ mặt lạnh lùng, nhưng âm thanh vui sướng vẫn không chút nào che dấu được.
Tô Yên chuẩn bị bế nó lên.
Lại bị Quân Vực bên cạnh giữ lại.
Cô định nói.
Nhưng nhìn Quân Vực cúi xuống, bế đứa bé lên.
Cơ hồ là vừa mới đứng lên.
Cả Quân Vực và Mộng Yểm đều cau mày.
Hiển nhiên, đều rất không thích đối phương.
Quân Vực bài xích tất cả mọi người trừ Tô Yên.
Nhưng khi hắn thấy Tô Yên muốn ôm tiểu tử này.
Thà rằng hắn chịu đựng ghê tởm, tự mình ôm nó.
Còn về Mộng Yểm.
Mộng Yểm là chủ thần.
Quân Vực là thiếu chủ của Thâm Uyên Ma Vực.
Một thần lực một yêu lực.
Bản thân là kẻ thù, trái tim mang theo bài xích.
Mộng Yểm mở miệng muốn cùng Tô Yên nói chuyện.
Sau đó, đuôi của nó bị Quân Vực nắm chặt trong tay.
Mộng Yểm trầm mặc ngậm miệng lại.
Quân Vực câu môi cười
"Đi thôi."
Tô Yên thấy hai người bọn họ ở chung cũng rất hài hòa.
Liền gật gật đầu.
Đi ra ngoài.
Khi bọn họ trở về biệt thự thì trời đã khuya.
Sắp xếp ổn thỏa cho Mộng Yểm, hai người tự nhiên cũng đi ngủ.
Tất nhiên, trước khi đi ngủ. Đồng chí Quân Vực thú tính không giảm, phải nói là thú tính quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638876/chuong-901.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.