Edit: Tịnh Uyển
Beta: Tinh Niệm
Mộng Yểm đợi nửa ngày vẫn không thấy Quân Vực lên tiếng.
Nó quay đầu lại nhìn hắn.
"Không cần cảm thấy ta nhỏ, liền có thể gây rối với Tô Yên đại nhân."
Nghe lời này, Quân Vực nhướn mày nhìn về đứa bé bên cạnh.
Nhưng chỉ nhìn thoáng qua, tầm mắt hắn lại hướng về phía Tô Yên.
Đôi mắt sáng quắc lộ liễu.
Thật đáng tiếc, Quân Vực đại nhân của chúng ta không hề cảm thấy một chút xấu hổ nào.
Mộng Yểm muốn từ quầy bar bò ra ngoài, nhưng kết quả do tay nhỏ chân nhỏ, ghế quầy bar lại cao, làm sao có thể bò ra ngoài đây?
Nhưng nhìn nó bày ra bộ dáng nghiêm túc, nhằm dọa người khác.
Nhưng mà lớn lại đáng yêu đến mức quá đáng như vậy.
Cho nên bộ dáng lạnh như băng hiện tại của nó, nhìn qua có chút ngốc.
Bên cạnh phát ra tiếng vang, Quân Vực liếc mắt nhìn nó.
Thong thả ung dung lên tiếng
"Sao lại nhận ra được?"
Mộng Yểm nhìn hắn, thanh âm lạnh như băng
"Ta đã nhìn thấy."
"Cái gì?"
" Ở bụi hoa viên lối vào đại điện, ngươi đè lên Tô Yên đại nhân đằng kia mà hôn."
Nói xong, Mộng Yểm cau mày
"Tô Yên đại nhân bị thương hôn mê mà ngươi cũng không tha. Người ở Ma Vực đều không phải là người tốt."
Quân Vực vốn không muốn nhìn cậu bé này nhiều.
Nghe lời nó nói, hắn hơi bất ngờ.
Rốt cuộc việc này ngay cả Tô Yên cũng không biết.
Quân Vực liếc mắt nhìn Mộng Yểm.
Hắn cong môi, khó được một lần giải thích
"Là ta cứu cô ấy."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638873/chuong-898.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.