Edit: Tịnh Uyển
Beta: Tinh Niệm
Sau đó, một viên kẹo đường được nhét vào trong miệng.
Hắn sửng sốt.
Tô Yên nghiêm túc nhìn hắn.
"Ngọt."
Sau khi nói, Tô Yên lại lấy ra một viên khác.
Lột vỏ bỏ vào miệng ăn.
Kẹo ở trong miệng Phượng Dung chưa được ba giây đã bị hắn cầm khăn giấy phun ra.
Trong mắt tràn đầy ghét bỏ.
Phượng Dung nhìn Tô Yên lại lấy kẹo ra, muốn bỏ vào trong miệng hắn.
Hắn duỗi tay, ném viên kẹo đó bay ra ngoài.
Tô Yên nhìn trong tay còn dư lại vỏ kẹo.
Nhìn Phượng Dung.
"Anh làm gì?"
Phượng Dung tươi cười ác liệt
"Mẹ kế nhỏ đã ra ngoài lâu như vậy, tại sao không gọi điện thoại cho cha tôi để đến đón người về?"
"Tôi không phải mẹ kế của anh."
Tô Yên nghĩ đến Phượng Quốc Nguyên, giây tiếp theo liền phủ nhận xưng hô này.
Phượng Dung nâng cánh tay
"Hồng Dạ."
"Thiếu gia"
Người đàn ông mặc tây trang màu đen không biết từ đâu chạy ra, đứng sau lưng Phượng Dung.
Tiếp theo nghe Phượng Dung chậm rì rì nói
"Đi gọi điện thoại cho cha tôi, nói với ông ấy mẹ kế nhỏ đang ở... ừm."
Lại một lần nữa Phượng Dung bị cô bưng kín miệng.
Cả người Tô Yên dựa vào hắn.
Hai tay trắng nõn che lại miệng Phượng Dung.
Mắt trông mong
"Nếu anh không muốn ăn kẹo thì có thể không ăn, tại sao lại trả đũa?"
Phượng Dung kéo tay Tô Yên ra, nắm lấy tay cô. Hắn cong môi, thanh âm sâu kín
"Tôi đang suy nghĩ cho mẹ kế nhỏ, chỗ nào là trả thù? Chẳng lẽ mẹ kế không muốn cùng cha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638830/chuong-854.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.