Edit: Tinh Niệm
Lông mi Cơ Ngọc rung động, hồi lâu sau
"Tất cả, đều nghe hầu gia."
Tô Yên gật gật đầu.
Nhìn hắn được dỗ dành cũng tốt hơn rồi, liền tính toán rút tay về để ăn điểm tâm.
Kết quả rút mấy lần, cũng thoát ra được.
Vốn dĩ Tô Yên tưởng là nàng nắm chặt tay Cơ Ngọc.
Lại không nghĩ rằng, vừa buông lỏng mới phát hiện, là Cơ Ngọc gắt gao lôi kéo nàng.
Cơ Ngọc giương mắt nhìn
"Hầu gia, Cơ Ngọc cầm tay nàng như vậy, sẽ an tâm chút."
Nói xong, hắn cúi đầu, liền muốn buông tay.
Tô Yên lại đành giữ chặt.
Nàng nâng lên tay trái, cầm điểm tâm trước mặt lên
"Vậy cứ nắm đi."
Cơ Ngọc nghe, lộ ra một nụ cười
"Hầu gia thật tốt với Cơ Ngọc."
Tô Yên cắn một ngụm điểm tâm, nàng tất nhiên là muốn tốt với hắn.
Nam thiếp của mình không tốt với hắn, còn muốn ai tốt với hắn nữa?
Một ngày này, gió thổi qua, ánh nắng tươi sáng, hết thảy lại yên lặng như lúc đầu.
.....
Tới ngày thứ hai, dựa theo mệnh lệnh Tô tiểu hầu gia, thanh trừ tất cả thiếp thất trong hậu viện.
Đại bộ phận đều thức thời cầm bạc rời đi.
Dù sao, Tô Yên cũng chưa bao giờ chạm qua các nàng, đi ra ngoài các nàng không nói, vẫn như cũ là gái nhà lành chưa lấy chồng thôi.
Nhưng có một bộ phận nhỏ chưa từ bỏ ý định, quỳ gối ở ngoài sân khóc sướt mướt.
Nếu rời đi hầu phủ, chi phí ăn mặc, nhất định là sẽ kém hơn nơi này.
Các nàng không nghĩ mất cây rụng tiền này a.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638818/chuong-842.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.