Editor: Tịnh Uyển
Beta: Tinh Niệm
Nếu Tô gia không có con trai, thì phải nhận nuôi.
Lúc ấy, trước khi Tô Yên sinh ra, người kế vị được chọn là Tô Hải Hoa.
Tất cả tài sản Tô gia còn có hầu vị của Tô phụ, nếu sau này Tô phụ chết, thì tất cả đều thuộc về Tô Hải Hoa.
Đáng tiếc, Tô Yên sinh ra.
Còn bị Tô mẫu ép trở thành nam nhi.
Hết thảy, Tô Hải Hoa đều không chiếm được.
Thế cho nên từ đó về sau, Tô Hải Hoa ở Tô gia thực xấu hổ.
Lúc này.
Tô Hải Hoa gặp Tô Yên ở cửa hầu phủ.
Trong năm năm qua, Tô Hải Hoa vẫn luôn làm việc ở bên ngoài.
Bọn họ hiếm khi gặp mặt nhau.
Nửa ngày sau, Tô Hải Hoa lên tiếng
"Đệ là con vợ cả, cũng nên gánh vác một số việc, đừng làm cho dượng bận tâm."
Tô Yên gật đầu,
"Vâng, biểu ca."
Nghe được Tô Yên đồng ý, Tô Hải Hoa nhìn nàng hai lần.
Tô Yên không chịu quản thúc, tính tình kiêu ngạo ương ngạnh.
Như trước đây, nếu nghe được lời như vậy, Tô Yên sớm đã không để trong lòng mà thậm chí còn ngày càng phản nghịch.
Nhìn nàng bây giờ trầm ổn hơn trước, làm cho Tô Hải Hoa trở tay không kịp.
Ánh mắt hắn ta khó lường, cuối cùng ý vị không rõ nói một câu
"Đệ biết là tốt."
Nói xong, liền im lặng.
Đi ra bên ngoài hầu phủ.
Ngay khi Tô Hải Hoa rời đi, Tô Yên tiếp tục bước vào trong.
Lan Chi nhịn không được lên tiếng
"Tiểu hầu gia, nô tỳ sợ Hải Hoa đại nhân còn ghi hận ngài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638778/chuong-802.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.