Editor: Đặng Trang.
Beta:Tinh Niệm
Độc Lang hiểu biết nhất những đạo lý này.
Chỉ sợ phía trên, là một vị có cao quyền chức trọng.
Độc Lang tới gần tên dẫn đầu kia, đè thấp âm thanh
"Nói"
Tên dẫn đầu trong miệng hộc ra ba chữ.
"Âu Dương Thanh."
Độc Lang sửng sốt.
Nhìn chằm chằm hắn ta hồi lâu.
Sau đó đi trở về tới trước mặt Tô Yên.
Tô Yên nhìn Độc Lang
"Ai?"
Độc Lang đè thấp âm thanh
"Tam điện hạ, Âu Dương Thanh."
Tô Yên chớp chớp mắt.
Âu Dương Thanh, cái tên này không khác biệt lắm với nguyên thân.... đều là hỗn đản.
Pháo hoa liễu hẻm, trêu chó chọc mèo, mỗi ngày đều chơi bời lêu lổng.
Cả ngày chính là chơi a chơi.
Vào thanh lâu, nghe nói gần đây nhất hắn thích nhất một tiểu quan mảnh khảnh.
Ngày ngày lưu luyến ở thanh lâu.
Quả thực sống mơ mơ màng màng.
Khiến người sợ không phải người này.
Mà là sợ thân phận Tam điện hạ của hắn ta.
Người của Hoàng thất.
Không động đến được.
Loại kinh doanh nào cũng có quy củ của nó.
Tuy rằng cũng có qua lại xã giao.
Nhưng vẫn có người không động đến được.
Chính là, người trong hoàng thất.
Nghĩ tới thanh lâu, Tô Yên liền nhớ Cơ Ngọc đã trở lại Hoa Mãn Lâu.
Chớp chớp mắt, từ trên ghế đứng lên Nàng nhìn về phía Độc Lang
" Xử lý tốt nơi này rồi đến tìm ta."
Độc Lang sửng sốt, tiếp đó gật đầu
"Vâng"
Tô Yên đặt lại chung trà trong tay ở trên bàn.
Sau đó nhìn đám quần chúng đang sợ tới mức run bần bật ở trong phòng kia.
Nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638768/chuong-792.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.