Editor: Trang Đặng
Beta: Tinh Niệm
Trồng cây là một công việc kham khổ, chờ cô nương này trồng xong rồi, nào còn bộ dạng da thịt non mịn giống như này được nữa.
Đang lúc nói, Tô Yên nhận thấy được mình bị người nhìn.
Nàng quai lại.
Vừa vặn thấy được ánh mắt của Cơ Ngọc nhìn lại đây.
Tô Yên chớp chớp mắt
"Chàng có chuyện muốn nói với ta?"
Nửa ngày sau Cơ Ngọc mới mở miệng
"Chỉ sợ vị cô nương này muốn lưu lại bên người tiểu hầu gia."
Tô Yên trầm mặc hồi lâu, sau đó gật đầu
"Vậy được, chờ nàng trồng xong cây lại nói tiếp."
Nói xong, trở về bên cạnh Cơ Ngọc.
Tiếp tục nắm tay hắn đi về phía trước.
Đi được một đoạn xa như vậy, mà vẫn còn có thể nghe được âm thanh khóc thút thít của nàng kia.
Hồi lâu lúc sau, Cơ Ngọc cất giọng hỏi
"Hầu gia là cố ý?"
"Ừm?"
"Hầu gia biết nàng ta nói dối, nhưng mà nàng ta khóc thương tâm khổ sở, lại xinh đẹp là sự thật. Có lẽ người chết kia không phải phụ thân của nàng. Nữ tử cố ý nâng giá lên đến hai mươi lượng, rõ ràng có ý muốn trèo cao. Hầu gia đây là thay trời hành đạo?"
Tô Yên lắc đầu
"Nàng không ngăn cản ta, ta sẽ không mua nàng. Nàng cản ta, đó là vừa ý ta, muốn ta mua nàng. Vốn dĩ chính là mua bán bình đẳng."
Cơ Ngọc nhìn Tô Yên, trong mắt khó có được chút cảm xúc phập phồng.
Hai người tiếp tục đi về phía trước.
Tô Yên bỗng nhiên nói
"Ta sẽ không để chàng đi trồng cây."
Cơ Ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638763/chuong-787.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.