Edit: Tinh Niệm
Nếu như bị Tô Yên biết bộ dáng này của hắn, cũng sẽ kinh hách đi?
Hắn không phải người.
Không đúng.
Hắn là người.
Một nửa là người tự nhiên, một nửa là gien hoa ăn thịt người.
Cha hắn là người tinh cầu khác. Mẹ là người tự nhiên.
Trong lúc vô tình có hắn.
Hắn từ khi sinh ra đã có được ký ức.
Mẹ sợ hắn, hận hắn.
Bởi vì năm đó, bà bị bắt ép ở bên cha.
Hắn sống bảy năm cùng nhân loại, sau đó, mẹ mang theo hắn đi vào một mảnh rừng sâu.
Ném hắn ở chỗ đó, cũng không quay đầu lại đã rời đi.
Mẹ nói hắn là quái vật, một con quái vật làm người sợ hãi, cũng bị người chán ghét.
Hắn vốn dĩ cho rằng mình sẽ chết.
Nhưng là không có.
Thực thần kỳ, hắn sống sót.
Chỉ cần có nước, hắn liền có thể sống sót.
Càng lớn, hắn càng phát hiện mình khác người.
Hắn có thể điều khiển dây đằng, đi tìm đồ ăn, không bị đói chết.
Thân thể hắn, sẽ tản mát ra một loại hương khí dụ hoặc.
Sẽ dụ chim bay, cá nhảy đi vào trước mặt hắn.
Cho đến khi chúng bị dây đằng hút cạn máu mà chết.
Hắn rất ít khi đi lại khắp nơi, mỗi ngày chỉ sống ở một khu đất nho nhỏ kia.
Ngẩn ngơ mười mấy năm.
Từng ngày trôi qua.
Không biết vì sao, cây cối hoa cỏ chung quanh hắn bắt đầu khô héo, liên tục mười mấy năm.
Chỗ hắn ở biến thành một vùng đầm lầy lớn. Phóng mắt bốn phía chỉ có hắn.
Lại sau đó, nổi lên chiến tranh.
Chiến tranh thậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638649/chuong-677.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.