Chương trước
Chương sau
Edit: thuha5802
Beta: Tinh Niệm
"Gien biến dị 1%, gien tự nhiên 99%.
Tim gan phổi, bình thường.
Xương cốt khớp xương, bình thường.
Thân thể, bình thường.
·······
·······
Tổng kết, hết thảy bình thường.
Phân tích nguyên nhân té xỉu: Hơi nước không đủ, tụt huyết áp.
Tô Yên nhìn hắn
"Tụt huyết áp?"
Diệp Tiêu mờ mịt.
Giống như căn bản cũng không biết đó là bệnh gì.
Cô từ trong túi móc ra một viên kẹo.
Mở ra túi giấy đưa tới trước mặt hắn
"Ăn."
Diệp Tiêu nhìn viên kẹo đưa tới bên môi.
Hé môi tái nhợt ra, ăn xuống.
Đầu lưỡi trong lúc vô tình liếm qua tay cô.
Tô Yên rũ mắt nhìn hắn.
Sau đó, cô đứng lên, muốn lấy cho hắn ly nước.
Chỉ là vừa động mới phát hiện, hắn vẫn luôn nắm lấy tay cô.
Cô nói
"Em đi lấy cho anh ly nước."
Diệp Tiêu trong mắt hoảng loạn lắc đầu
"Anh, anh hết khát rồi."
Lời nói thật sự không cách nào khiến người tin tưởng.
Môi hắn cũng khô ráo đến nứt ra rồi.
Tô Yên nhấc chân đá Tiểu Hoa bên cạnh vẫn luôn trầm mặc không nói lời nào, làm bộ không tồn tại
"Đi lấy ly nước."
Tiểu Hoa thanh âm non nớt, trả lời dứt khoát
"Được, chủ nhân!"
Nói xong, tại chỗ xoay một hồi lâu, cuối cùng mới dùng bốn cái bánh xe chạy ra phòng ngủ.
Thực mau, Tiểu Hoa đưa qua một ly nước.
"Chủ nhân, nước." Tô Yên cầm lấy, nhét vào trong tay hắn.
"Uống đi."
Lúc này, Diệp Tiêu mới từng ngụm từng ngụm uống lên.
Thấy như vậy, chứng tỏ khát nước cực kỳ.
Chờ uống xong một ly, lại một ly.
Liên tiếp uống lên mười một ly nước mới dừng lại.
Cảm giác hắn uống xong nước, sắc mặt đều trở nên tốt rất nhiều.
Không hề tái nhợt như trước kia, ngược lại thực hồng nhuận.
Tiểu Hoa chống tường bên cạnh,
"Mệt chết người máy."
Vốn tưởng rằng chỉ là lấy một chén nước, chỗ nào biết lấy hẳn mười một ly.
Nó sau đó đều là cầm chậu cho hắn uống.
Hắn đều uống hết năm chậu.
Uống như vậy, cũng đủ cho một người bình thường uống trong một tuần.
Tô Yên duỗi tay, lau giọt nước dính bên khóe môi của hắn
"Thế nào?"
Diệp Tiêu trong mắt đều có chút tinh khí, gật đầu
"Không khó chịu."
Đây vẫn là lần đầu tiên lộ ra tươi cười.
Vốn là ngũ quan tinh xảo đến tuấn mỹ, cười như vậy, càng cảm thấy mê hoặc.
Tiểu Hoa kịp thời ra tiếng "Leng keng, nhắc nhở chủ nhân, nắm chắc thời cơ, nên tiến tới liền tiến tới. Thừa dịp địch nhân nhỏ yếu, phải tận hưởng lạc thú trước mắt ····"
Được rồi, thành ngữ con người thật sự là quá bác đại tinh thâm, Tiểu Hoa cũng không biết có dùng đúng hay không nữa.
Chỉ là muốn nói cho ký chủ, phải cố lên a!!
Trước kia là ở trong đầu ký chủ lo lắng suông.
Chỉ có thể làm hệ thống sau lưng ký chủ, cổ vũ ký chủ.
Nhưng mà bây giờ không giống.
Nó đã ra ngoài.
Ân, nó muốn giúp ký chủ sớm ngày có được tâm của nam chủ đại nhân.
Tiểu Hoa trong lòng vẽ ra cái mindmap to lớn.
Tô Yên nghe lời này.
Tuy rằng Tiểu Hoa thực trung nhị*.
*中二病: bệnh trung nhị, tên gọi tắt của việc ảo tưởng sức mạnh của trẻ vị thành niên.:)))))
Nhưng, nó nói có lý.
Kết quả là, cô duỗi tay, ấn bả vai Diệp Tiêu, trực tiếp ấn người ở đầu giường.
Tô Yên thực nghiêm túc hỏi
"Còn muốn cái gì nữa không?"
Diệp Tiêu đôi mắt ướt dầm dề nhìn cô
"Cái, cái gì?"
"Còn muốn cái gì nữa không?"
Cô lặp lại một lần.
Diệp Tiêu nghĩ nghĩ, lắc đầu
"Không có."
"Vậy muốn làm chuyện gì không?"
Vừa hỏi như vậy, Diệp Tiêu nắm chặt Tô Yên, chậm rãi mở miệng
"Em, làm cái gì, anh đều muốn làm."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.