Edit: thuha5802
Tô Yên bắt lấy tay vịn ở cửa, lên tiếng
"Em không có."
Rõ ràng là hắn quá phận, vì cái gì trước nay đều không nói?
Đồng chí Quân Vực như cũ khổ sở, hồi lâu sau
"Buổi tối bé ngoan sẽ bồi thường anh sao?"
Tuy rằng cô cũng không có làm sai cái gì, dùng hai từ bồi thường nghe qua như là cô có lỗi với hắn vậy.
Tô Yên do dự trong chốc lát
"....sẽ"
Quân Vực vừa nghe, sắc mặt rốt cuộc tốt lên.
Tô Yên lúc này mới nói
"Em phải đi rồi."
Nói xong, đẩy cửa văn phòng đi ra.
Tô Yên vừa đi, nguyên bản người nào đó ở đằng kia một bộ khổ sở mất mát bị vứt bỏ, nháy mắt thay hình đổi dạng.
Hắn dựa vào ở trên sô pha, khóe môi hơi hơi nhếch lên.
Bắt đầu nghĩ cảnh tượng buổi tối hôm nay làm bé ngoan như vậy như vậy, lại như vậy như vậy.
Ân, cô hôm nay khẳng định sẽ đặc biệt ngoan.
Tưởng tượng, Quân Vực liền chịu không nổi.
Đang ở lúc này, điện thoại đặt ở trên bàn vang lên.
Nhìn thoáng qua, là bà nội.
Duỗi tay tiếp nhận.
Điện thoại bên kia thực ngắn gọn
Thanh âm già nua vang lên
"Tiểu Phong, trở về một chuyến..."
Lão thái thái tuy rằng không có nói rõ, nhưng điện thoại đột nhiên này, chắc chắn vẫn là vì sự tình đêm qua.
Quân Vực nghĩ lời nói lúc trước của Tô Yên.
Cô để ý thái độ của bà nội.
Một khi đã như vậy, liền trở về đi.
"Ân."
Hắn lên tiếng.
Sau đó, cắt đứt điện thoại. Mặt khác một bên, Tô Yên buổi chiều đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638616/chuong-644.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.