Editor: Tịnh Uyển
Beta: Tinh Niệm
Ầm, hắn ta trực tiếp quỳ gối trên mặt đất.
Theo bản năng, tay chống xuống dưới.
Theo đó, bàn tay đang cầm con dao gập cũng vừa lúc cắm trúng lòng bàn tay Tôn Lập Thiên.
Máu tuôn ra.
Lập tức có tiếng kêu rên vang lên trong ngõ hẻm.
Tô Yên bị ồn ào đến không kiên nhẫn, nhấc chân lên, giẫm đầu của Tôn Lập Thiên ấn lại xuống bùn.
Cô nhét tay vào trong túi, vẻ mặt không kiên nhẫn
"Sau này, tránh xa tôi ra."
Nói xong, cô không hề liếc mắt nhìn người trên mặt đất, xoay người bước đi.
Tô Yên rời đi không lâu.
Một chiếc Mercedes màu đen dừng trước đầu ngõ.
Một lúc sau, một cô gái bước xuống xe.
Tiếp đó là một chiếc ô trong suốt.
Cô ta từ từ đến gần ngõ nhỏ.
Nhìn Tôn Lập Thiên đang chật vật nằm trên mặt đất, nước bùn và máu tươi đan xen.
Nửa ngày sau, đi qua đó rồi ngồi xổm xuống
"Không có việc gì chứ? "
Thanh âm mềm mại, bộ dáng buồn rầu, câu nói mang theo sự quan tâm nhẹ nhàng.
Tôn Lập Thiên sắc mặt thống khổ, khuôn mặt phủ đầy bùn, đôi mắt híp hé mở, phảng phất như thấy được thiên thần.
Lúc sau, nghe cô gái kia nói
"Tôi mang anh đến bệnh viện. "
"Tên tôi là Bạc Vũ. "
Thanh âm mềm mại nhẹ nhàng, vào ngày mưa ẩm ướt và nhớp nháp này, dường như làm tâm tình Tôn Lập Thiên trở nên sung sướng.
..........
Trời mưa một ngày một đêm. Tô Yên về đến nhà, tắm rửa sau đó đi ngủ, ngủ hẳn một ngày một đêm.
Khi cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638570/chuong-598.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.