Editor: Tịnh Uyển
Beta: Tinh Niệm
Hai nhân vật chính đang dựa vào nhau ăn cơm, tự nhiên không nhận ra mình được người khác đàm luận.
Tô Yên cúi đầu, một ngụm một ngụm nghiêm túc ăn cơm.
Bỗng nhiên cách bọn họ không xa xuất hiện một cái bóng, bước chân sột sột soạt soạt truyền tới.
Nghe thấy tiếng bước chân chính mình, người nọ nỗ lực bước nhẹ chân.
Nhưng là lần đầu tiên trốn trốn tránh tránh rình coi, thế nên có chút thất bại.
Tô Yên ngẩng đầu nhìn về phía cái bóng kia.
"Ngươi tự đi ra, hay là muốn vĩnh viễn không ra được?"
Thanh âm cô nhạt nhẽo, vừa nghe qua còn tưởng là đang thương lượng.
Này cẩn thận ngẫm lại... Cmn, chính là uy hiếp!
An tĩnh trong chốc lát, một người phụ nữ trung niên vừa xoa nước mắt khóc nức nở thút tha thút thít, vừa đi ra.
Cái người phụ nữ này, còn không phải là vợ của gã bị tang thi cắn lúc nãy sao?
Người phụ nữ trung niên vừa đi tới, hai chân mềm nhũn, liền quỳ gối trên mặt đất
"Cha nó a!!! Ô ô ô ô ô ~~~ tôi thực xin lỗi ông ~~ là tôi hại ông ~~~"
Từng tiếng gào khóc vang lên.
Bà ta không ngừng nắm tay gõ xuống mặt đất, tóc bù xù, hình tượng của mình cũng không thèm để ý tới.
Thanh âm thê lương, nghe thấy thật đúng là thê thảm.
Có người vào trong xe chở hàng còn chưa ngủ, cũng không nhịn được thở dài.
Rốt cuộc vẫn là bị tiếng khóc này làm cho có chút mềm lòng.
Tô Yên không lên tiếng khuyên can, cái gì cũng không nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638542/chuong-571.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.