Chương trước
Chương sau
Edit: Tinh Niệm
Nhưng nhìn Tô Yên vẫn luôn không nói chuyện với hắn, còn không ngừng nhìn ra bên ngoài.
Mà bên ngoài, lại là nữ nhân tên Diệp Lương kia.
Nhìn nhìn cảnh tượng ấp ấp ôm ôm kia.
Yên lặng nghiêng đầu, cũng ôm lấy Tô Yên, đem đầu chôn ở cổ cô.
Hắn ôm rất chặt, lực chú ý Tô Yên rốt cuộc dời trở về, nhìn hắn.
"Làm sao vậy?"
Tô Đường nghẹn ngào thanh âm
"Nhìn, anh."
Chậm chạp, lại bướng bỉnh biểu đạt ý tứ của mình.
Bởi vì chỏm tóc kia buộc hướng lên trời, nên không ngừng đảo qua gương mặt Tô Yên.
Hắn vừa động, liền chạm đến.
Cô nhớ rõ, hắn là một con tang thi.
Hóa ra tang thi cũng có thể tiến hóa đến mức này, giống hệt con người??
Tô Yên trong lòng nghĩ nghĩ, cầm lấy bình nước đặt bên cạnh, vặn ra uống lên hai ngụm.
Tô Đường nhìn thấy lực chú ý Tô Yên chuyển dời đến trên người hắn, tâm tình lập tức tốt rồi.
Thế cho nên ôm Tô Yên càng ngày càng chặt.
Ưm, thích ôm cô.
Cô thực mềm, thực ngọt.
Lúc này, bên ngoài truyền đến thanh âm
"Phong ca, anh đã trở lại."
Là thanh âm Tần Cầm.
Tần Cầm ngồi ở trên một cục đá, rúc vào trong lòng ngực một tên đàn ông.
Tên kia ngồi xổm xuống, tinh tế an ủi, đau lòng vuốt ve một chút miệng vết thương trên trán Tần Cầm.
Sau đó, Tần Cầm hai mắt rưng rưng, ghé vào trong lòng hắn, nhỏ giọng nói chút gì đó.
Tô Yên nghe xưng hô kia.
Phong ca.
Hẳn là cái tên Triệu Phong kia.
Nguyên thân đã từng thích như vậy, cuối cùng, lại đem nguyên thân đưa vào viện nghiên cứu.
Tô Yên có chút nghi hoặc, từ trong đầu dò hỏi Tiểu Hoa
"Tiểu Hoa"
"Ký chủ? Làm sao vậy??"
"Nguyên thân không có làm chuyện xấu, hơn nữa kết cục cuối cùng lại thê thảm, vì sao ở trong 《 mạt thế nữ vương 》 còn thuộc về loại người xấu, vai ác?"
Tiểu Hoa ra tiếng
"Ký chủ,《 mạt thế nữ vương 》 là một quyển truyện về đại nữ chủ, sự tình phát sinh hết thảy đều có quan hệ cùng nữ chủ Diệp Lương."
Tiểu Hoa dừng một chút, nói tiếp
"Chị có thể lý giải là chỉ cần người nào đứng ở cùng một trận chiến tuyến với Diệp Lương, là chính phái, đứng bên đối lập là vai ác."
Không có cách nào, hào quang nữ chủ Diệp Lương quá cường đại.
Tần Cầm là thủ hạ Diệp Lương, cũng hưởng hào quang này, được coi là người tốt.
Vậy địch nhân của Tần Cầm, tự nhiên là người xấu.
Đang nghĩ ngợi tới đây, bỗng nhiên cửa kính xe bị người gõ vang.
Tô Yên ngẩng đầu, phát hiện Triệu Phong vừa mới ở bên kia ôm ấp Tần Cầm an ủi, bây giờ đã đứng ở ngoài xe.
Sắc mặt có chút khó coi.
Cô hạ cửa kính xe, thần sắc bình tĩnh
"Có việc?"
Triệu Phong ánh mắt đầu tiên là đảo qua Tô Đường đang ôm Tô Yên, liếc mắt một cái.
Không biết vì sao, một cỗ hỏa khí từ đáy lòng nhảy ra.
Thế cho nên khẩu khí nói chuyện cũng lên cao
"Tuy rằng không biết cô nói gì đó với Diệp Lương, làm Diệp Lương lãnh đạm Tần Cầm như vậy, nhưng Tô Yên, cô cần phải nhớ rõ, làm người thì phải có đường lui, ngày nào đó gặp nhau còn không bị khó xử. Miễn cho có một ngày, thật sự xé rách da mặt, đối với ai cũng không tốt."
Triệu Phong nhìn Tô Yên thế nhưng cùng người khác tình chàng ý thiếp, một bộ không cảm thấy thẹn.
Cũng không biết vì sao, đáy lòng bốc lên một loại cảm giác bị người phản bội.
Lúc trước, chính là cô nói thích hắn ta.
Tuy rằng hắn vẫn chưa đáp ứng, nhưng lại chuyển biến nhanh như vậy, hoặc là, lúc trước cô cũng chỉ là đang đùa bỡn mình.
Hoặc là, cô chính là một người trêu hoa ghẹo nguyệt, tam tâm nhị ý.
Vô luận như thế nào, đều là một nữ nhân đê tiện.
Trong con ngươi bốc lên lửa giận, nhìn chằm chằm vào Tô Yên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.