Edit: Tinh Niệm
Nào có ai làm không công?
Dù sao cũng phải đưa chút chỗ tốt.
Hắn đã thích ăn, vậy cô liền đút nhiều một chút.
Tô Đường một ngụm một ngụm ăn kẹo, ăn ăn, vươn tay, bắt lấy tay Tô Yên.
Lôi kéo cô như thế nào cũng không bỏ.
Tô Yên tùy ý hắn nắm, chớp chớp mắt nhìn hắn.
Cũng không biết là do được nắm tay Tô Yên hay là được ăn nhiều kẹo, cả khuôn mặt đều mang theo một loại sung sướng.
Hắn quay đầu hướng về phía đàn tang thi, phát ra một loại thanh âm trầm thấp quái dị.
Tất cả mọi người còn đang cảm thán vì còn sống, ôm người chung quanh khóc rống, hoặc là vui mừng.
Không có người chú ý tới bên này.
Thực mau Tô Đường liền quay đầu lại, tiếp tục giương miệng, chờ đợi được nhét kẹo ăn.
Mà tang thi chung quanh tiếp thu mệnh lệnh của lão đại, không dám ở lại, vội vàng rời đi.
Chỉ thấy, vốn dĩ tang thi vây ở chung quanh, đột nhiên động tác nhất trí đi ra bên ngoài.
Mọi người đầu tiên là nghi hoặc, sau đó có người ra tiếng
"Chúng nó đây là....rời đi??"
Giọng nói vừa dứt, mọi người trong mắt mừng như điên.
Nhưng đều không có ai dám nói chuyện, cho đến khi những con tang thi đó toàn bộ đều rời khỏi tòa nhà này.
Chung quanh im ắng một giây rồi đột nhiên bộc phát ra một trận vui sướng
"A a a, tang thi rời đi!"
"Chúng ta sống sót! Chúng ta sống sót!!"
"Thật là phúc lớn mạng lớn a, vốn dĩ cho rằng phải chết ở nơi này."
"Nào phải là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638528/chuong-557.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.