Edit: Tinh Niệm
Trong vòng ba mét, thế mà không có gặp được một con tang thi nào còn sống.
Đây khẳng định là có nguyên nhân.
Không phải bởi vì cô.
Vậy thì chỉ có thể là....., ánh mắt dừng ở trên người Tô Đường.
Hắn còn đang nhấm nuốt kẹo trong miệng, thấy Tô Yên nhìn về phía mình, hắn tự động mở miệng, chờ được đút.
Tô Yên lộ ra ý cười, sau đó nghiêm túc nói
"Ăn kẹo quá nhiều, đối với răng không tốt đâu."
Tô Đường nghe, ý cô chính là không đút kẹo cho hắn?
Trong cổ họng phát ra âm thanh, cuối cùng vẫn là ngậm miệng lại.
Ân, ngửi hương vị trên người cũng rất thơm rồi, vậy không ăn nữa.
Tô Yên nghi hoặc hỏi
"Đám tang thi kia là anh đuổi đi?"
Ngón tay cô chỉ vào chung quanh.
Tô Đường liếc liếc mắt nhìn đàn tang thi cách thật xa.
"Bọn họ, tự mình, rời đi."
"Vì sao?"
"Có, hương vị, không dễ ngửi."
Tô Yên nghe, một hồi lâu sau
"Ý của anh là nói, bởi vì trên người bọn họ có hương vị không dễ ngửi, cho nên tự động cách anh xa một chút?"
Tô Đường nghe, gật gật đầu.
"Ân"
Yết hầu lăn lộn, phát ra một đạo thanh âm quỷ dị.
Tô Yên trầm mặc.
Đại khái Tô Đường là tang thi, vậy nên hắn khẳng định sẽ không bị cắn.
Nhưng mà, Diệp Lương phía dưới, nhìn qua đã hết toàn lực chống đỡ.
Cô ngẩng đầu nhìn về phía Tô Đường
Bởi vì lúc trước hắn ngốc ở trong tủ lạnh âm mười độ, trên đầu chỏm tóc hình trái tim bị đông lạnh qua, nên từ khi đi ra, độ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638525/chuong-554.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.