Edit: Tinh Niệm
Tuy rằng Cổ Vương quá nhỏ, nên nó không nhìn thấy gì.
Tô Yên cúi đầu
"Tìm được chưa?"
Tiểu Hồng lập tức nhớ tới nhiệm vụ của mình, dùng sức gật đầu
"Ân ân ân, ở lầu ba."
Tô Yên không chút do dự xoay người, đi lên lầu ba.
Vừa đi, vừa nâng ngón tay, tất cả tang thi tới gần bên người cô đều bị đông cứng tại chỗ.
Từ xa nhìn lại, chính là một kỳ cảnh, có thể giết chết tang thi mà còn phong đạm vân khinh như thế, chỉ có hai chữ hình dung, trâu bò.
Tô Yên đi lên lầu ba, theo chỉ dẫn của Tiểu Hồng tới một góc phi thường hẻo lánh.
Mà càng đi đến nơi đó, tang thi nhào tới càng nhiều.
Thậm chí còn có mấy con tang thi cấp ba vốn dĩ đang chiến đấu ở tầng dưới, cũng rút lui chạy tới ngăn Tô Yên.
Nhưng mà bọn chúng lại chậm một bước.
Tô Yên đã theo chỉ dẫn của Tiểu Hồng, đi vào căn phòng kia.
Mới vừa bước vào, phía sau đã xuất hiện tang thi.
Chúng chỉ đứng ở cửa chần chờ, không dám bước vào một bước.
Tô Yên nhìn lướt qua trong phòng, rất sạch sẽ, sạch sẽ đến không hợp lẽ thường.
Bên ngoài tang thi du tẩu khắp nơi, mà nơi này, ngay cả một con tang thi cũng không có.
Cả căn phòng đen nhánh một mảnh, không có bật đèn.
Lạch cạch một tiếng, đèn trong phòng sáng lên.
Đèn vừa bật một cái, ở cửa liền truyền đến tiếng tang thi rống giận, giống như là đang cảnh cáo Tô Yên không được làm như vậy.
Nó đi qua đi lại, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638523/chuong-552.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.