Edit: Tinh Niệm
Ăn xong một viên còn chưa đã thèm, mỗ tang thi rất tự nhiên mà há mồm.
Tô Yên trầm mặc một lát.
Yên lặng cúi đầu moi kẹo từ trong túi ra.
Xé vỏ kẹo, đưa đến trước mặt hắn, răng rắc răng rắc, hai lần nhai đã ăn xong rồi nuốt xuống.
Sau đó, lại một viên tiếp theo một viên.
Đến cuối cùng, tốc độ Tô Yên đút hắn cũng không đuổi kịp tốc độ hắn ăn.
Mà bên chân giấy gói kẹo càng tích càng nhiều, thậm chí đã qua mu bàn chân.
Tốc độ ăn đường nhanh đến không tưởng được.
Chờ đến khi đút một viên kẹo, hắn nhai hai cái đã nuốt rồi, sau đó lại lần nữa há mồm ý bảo ăn thêm.
Tô Yên xoa cổ tay lắc đầu
"Hôm nay đã hết rồi."
Đồng chí tang thi thực không cao hứng, đôi mắt lại bắt đầu chậm rãi biến đỏ.
Cô nói tiếp
"Ngày mai anh lại tới ăn."
Mỗ tang thi vừa nghe, ân? Có đạo lý a.
Trong ánh mắt, màu đỏ dần dần biến mất.
Hắn hơi há mồm, gian nan muốn phát ra thanh âm nào đó, cả nửa ngày sau, thanh âm nghẹn ngào
"Ngày, ngày mai, nơi này."
Tô Yên gật đầu
"Được"
Sau đó, tang thi nhanh chóng thối lui, không chút nào lưu luyến xoay người rời đi.
Cô cúi đầu nhìn xem mặt đất đầy giấy gói kẹo, xoa xoa cổ tay.
Chỗ bị hắn nắm đã xanh tím.
Cúi đầu xoa.
Một lát sau, xác nhận hắn đã rời đi.
Lúc này mới hoạt động bước chân, đi đến bên góc.
/ Quảng cáo
Nếu không phải bởi vì hắn đột nhiên xuất hiện, cô đã sớm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638507/chuong-536.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.