Edit: Tinh Niệm
Cô gái kia đứng chung một chỗ cùng Diệp Lương, đối lập phi thường rõ ràng.
Cô ta cũng mặc quân phục ngụy trang, mái tóc màu rượu đỏ cuộn sóng lớn, sợi tóc trong gió đêm nhẹ nhàng lay động.
Dáng người có trước có sau, đem áo ngụy trang căng đến chặt, khó nén dụ hoặc.
Từ thùng đựng hàng đi xuống, vô luận nam hay nữ, đều nhịn không được đem ánh mắt dừng vài giây ở trên người cô ta.
Tô Yên đi tới nơi, khi ánh mắt đối mặt cùng cô gái kia.
Trong đầu cô liền hiện lên hai chữ, Tần Cầm.
Tần Cầm khi nhìn đến Tô Yên, trong mắt nhanh chóng hiện lên một tia thần sắc bất định, nhưng mà rất nhanh, trên mặt lại lần nữa khôi phục tươi cười hấp dẫn, nhẹ nhàng gật đầu với Tô Yên.
Tô Yên không nói chuyện, ánh mắt ở trên người Tần Cầm nhìn chăm chú vài giây, sau đó dời đi ánh mắt, đi theo đại bộ đội vào phòng.
Tô Yên vừa đi, Tần Cầm nghiêng đầu về phía Diệp Lương
"Mình nhớ rõ là đã cho cậu xem qua ảnh chụp của cô ta, vì sao còn muốn cứu cô ta về để khiến mình ngột ngạt?"
Trên mặt mỉm cười, thanh âm lại rất lạnh.
Diệp Lương đạm mạc một câu
"Thuận tay cứu."
Tần Cầm nhìn bóng dáng Tô Yên rời đi, môi đỏ lộ ra một tia khinh thường, nửa ngày sau mới nói
"Cứu trở về cũng được. Mình nghe Phong ca nói, máu của cô ta miễn nhiễm độc tang thi."
Diệp Lương nghe thế, quay đầu nhìn Tần Cầm.
Lúc trước, Diệp Lương đã từng nghe Tần Cầm nói qua,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638504/chuong-533.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.