Edit: Tinh Niệm
Tô Yên kéo váy, đi đến trước mặt núi giả, Vũ Văn Húc trên tay dính máu.
Nàng nhíu mày một chút, thò lại gần
"Bị thương?"
Một tiếng ra miệng, khác với lúc trước, thanh âm có chút nghiêm túc.
Vũ Văn Húc nâng tay dính máu lên, kéo lại tay Tô Yên, sau đó đem người ôm vào trong ngực.
Tô Yên không dám giãy giụa, vạn nhất nếu đụng tới miệng vết thương thì không ổn.
Hắn đầu gác ở trên vai nàng.
Nửa ngày sau, nhận thấy được thân thể nàng cứng đờ.
Hắn môi mỏng thổ lộ
"Không có, là máu của người khác."
Tô Yên vừa nghe, tuy rằng chưa nói gì, nhưng vẫn nhẹ nhàng thở ra.
Sau đó duỗi tay, ôm lấy hắn.
"Như thế nào lại ở chỗ này? Là tên Hiên Viên Thanh kia bắt chàng tới nơi này?"
Nhắc tới người kia, Tô Yên khẩu khí lập tức thay đổi.
Vũ Văn Húc nắm tay nàng, ra tiếng
"Hắn ở bên cạnh, không biết còn sống hay không."
Thanh âm nhạt nhẽo, phảng phất chính là một việc rất nhỏ.
Tô Yên nghiêng đầu, lúc này mới phát hiện Hiên Viên Thanh ngã xuống cách đó không xa.
Hiên Viên Thanh cả người là máu, hô hấp mỏng manh.
Tô Yên nhìn thoáng qua phía sau, rồi nói với tiểu thái giám
"Kêu ngự y tới, xem hắn còn cứu được hay không."
Tiểu thái giám theo bản năng ngẩng đầu nhìn thoáng qua Vũ Văn Húc, nhìn thấy hắn chưa nói gì, vội vàng gật đầu đồng ý
"Vâng"
Sau đó, Tô Yên không hề chú ý đến người ngã trên mặt đất nữa. / Quảng cáo Lực chú ý chuyển tới trên người Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638499/chuong-528.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.