Chỉ là....nghe một tiếng, răng rắc.
Trên trường đao đã bị chọc bốn lỗ móng tay.
Nháy mắt, cái tay kia liền bắt lấy thị vệ, móng tay khảm vào thịt, thị vệ kia phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Phủi tay, cũng ném sang một bên.
Tô Yên nghiêng đầu, trên má lây dính máu tươi.
Trên tay phải, vết máu theo ngón tay tí tách chảy xuống đất.
Không biết khi nào, móng tay kia đã biến mất.
Giờ chỉ còn lại một bàn tay bình thường.
Trên mặt nàng không có sát khí, thậm chí còn đơn thuần có chút vô hại.
Nhưng càng như vậy, càng khiến cho đám thị vệ hoảng hốt run sợ.
Là, là dùng tay trực tiếp đâm xuyên thân thể sao?
Này, này rốt cuộc là quái vật gì a??!!
Tô Yên một câu cũng không nói, chỉ là đi đến chỗ những người đó, nện bước còn có điểm vội vàng.
Nhanh giải quyết xong để còn ăn cơm a.
Đói bụng.
Thao Thiết là mãnh thú, giết người đối với mãnh thú mà nói, cũng giống như ngày thường ăn cơm vậy.
Ở trong trí nhớ truyền thừa của Tô Yên, tổ tông ngay cả con người cũng ăn.
Chỉ là..., Tô Yên trong đầu xẹt qua Vũ Văn Húc.
Ưm, vẫn là không cần ăn đồng loại của hắn.
Nhưng mà bọn họ khi dễ nàng, vậy phải đánh chết bọn họ.
Chỉ nghe, trong thính đường tiếng kêu thảm thiết không dứt.
Nhưng mà người bên ngoài đều bị điều đi.
Không có ai, cũng tự nhiên vô pháp hỗ trợ.
Một nén nhang sau.
Tô Yên nhìn cảnh tượng trong phòng.
Thi thể nằm đầy đất, có lẽ đã chết, hoặc cũng không chết.
Nhưng tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638470/chuong-499.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.