Edit: Tinh Niệm
Khi Vệ Uyển nghe Tô Yên nói xong, vẻ mặt phức tạp.
Nàng châm chước thật cẩn thận hỏi
"Cô nương có thể ăn hết được hay không?"
Tự nhiên, vương phủ có rất nhiều thức ăn.
Nhưng nếu ăn đến no chết, sợ là Vương gia sẽ đem nàng ta kéo ra ngoài loạn côn đánh chết đi?
Nghĩ nghĩ, lúc trước Vương gia tinh tế suy nghĩ, còn viết một thực đơn thật dài về những món ăn Tô Yên cô nương yêu thích.
Tô Yên lắc đầu
"Sẽ không, sẽ không, ngươi đi lấy đi."
Vệ Uyển gật đầu
"Vâng"
Sau đó, Vệ Uyển để người dọn bàn mâm đi, tiếp đến liền đóng cửa rời đi.
Chỉ chốc lát sau, Vệ Uyển trở về.
Chỉ là, không có vịt quay Tô Yên chờ mong.
Vệ Uyển áy náy
"Cô nương, ngài không thể ăn tiếp."
Tô Yên chớp chớp mắt,
"Vì, vì cái gì?"
Vừa mới nãy, không phải còn nói sẽ cho nàng vịt quay sao?
Vệ Uyển vẻ mặt khó xử
"Cô nương, Vệ Uyển chỉ là phụng mệnh hành sự."
Tô Yên mếu máo, không nói nữa.
Ngẩng cao đầu, sau đó liền héo héo rũ xuống.
"Đã biết."
Không có vịt quay ăn....
" Tiểu Hoa, không có vịt quay ăn."
Nếu không phải Tiểu Hoa ngày ngày ở bên ký chủ mình, vừa nghe câu này, còn tưởng rằng Vũ Văn Húc để nàng bị đói đấy.
Tiểu Hoa trầm mặc trong chốc lát nói
"Ký chủ, chị không phải mới vừa uống canh ngỗng hầm rồi sao? Thưởng thức một chút thôi, rồi để buổi tối lại ăn vịt quay."
Tô Yên vừa nghe, ân, có đạo lý.
ADVERTISEMENT / QUẢNG CÁO
Duỗi tay vỗ vỗ bụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638450/chuong-479.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.