Edit: Tinh Niệm
Dù cô ta đi chỗ nào mình khẳng định đều có thể đuổi kịp.
Tức khắc tốc độ tăng lên, trong chốc lát đã đuổi kịp Tần Tình Nguyệt.
Kết quả là... Tần Tình Nguyệt chạy ở phía trước, có một con rắn to trừng mắt nhìn người đang chạy, chậm rì rì cuốn cái đuôi theo sau.
Trời mưa qua đi, thái dương ra tới.
Ánh nắng tươi sáng, thời tiết thật đẹp.
Tần Tình Nguyệt chạy đến cong sống lưng.
Cô không dám quay đầu lại xem.
Bởi vì bóng dáng một con mãng xà đầu dâng cao, phun lưỡi rắn, vừa vặn bao phủ toàn bộ cô.
Chỉ nhìn dưới mặt đất, con rắn kia lưỡi phun hai cái, lại hai cái.
Phát ra thanh âm tê tê tê nghe đến lạnh lẽo.
Vốn dĩ, Tần Tình Nguyệt cho rằng chính mình phải chết chắc rồi.
Nhưng mà, khoảng cách gần như vậy, cô chạy..... mười phút qua đi.
Con rắn kia, như cũ vặn vẹo thân hình đi theo cô.
Hai mươi phút tiếp theo, nó vẫn còn đi theo, hình như..... nó cũng không có ý muốn đả thương mình.
Mà vừa chạy lâu như vậy, Tần Tình Nguyệt mệt đến đầu đầy là mồ hôi.
Cô rốt cuộc dừng lại, chống lấy thân cây nghỉ tạm.
Sau đó, nhịn không được quay đầu lại nhìn thoáng qua phía sau.
Một chút liền thấy được con rắn to lớn vân đỏ đen.
Nó phun lưỡi rắn lộ ra răng nọc, cái đuôi cuốn cuốn.
Cứ như vậy chờ cách chỗ cô một mét.
Một chút cũng không nóng nảy.
Mà tâm Tần Tình Nguyệt thấp thỏm cũng dần dần thả lỏng xuống.
Nó không có ý muốn ăn cô.
Chỉ là trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638397/chuong-426.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.