Edit: Tinh Niệm
Ngay lúc này, Đao Sẹo kia cũng đi tới trước bàn Tô Yên.
Một chân tiến lên đá cái bàn ngã lăn, một trận thanh âm đinh tai vang lên, rượu và thức ăn rơi đầy đất.
Rất là kiêu ngạo.
Chiếc đũa trong tay Tô Yên đang cầm theo một khối thịt bò lạnh.
Đao Sẹo khẩu khí cười như không cười
"Tô tiểu gia, ngài ở địa bàn Tào gia, đối đãi huynh đệ ta như vậy, có phải quá bừa bãi hay không?"
Tô Yên nhìn Đao Sẹo, lại nhìn nhìn miếng thịt bò lạnh trong tay mình.
Tiếp theo nháy mắt, cô đã ăn miếng thịt bò kia vào miệng.
Tinh tế nhấm nuốt.
Đối diện, ý cười lười nhác của Túc Cửu Từ truyền ra.
Hắn con ngươi nhìn Tô Yên, bị hành động không tưởng này của cô chọc cười.
Vốn dĩ bởi vì hành động của tên Đao Sẹo này khiến hắn không vui, cũng tan đi.
Chờ đến khi ăn miếng thịt xong, Tô Yên cúi đầu, đem chiếc đũa phóng tới trên mặt đất.
Lúc sau mới nhìn về phía Đao Sẹo, nghiêm túc nói
"Là hắn phi lễ Hồng Đậu trước, ta không muốn mạng hắn, chỉ chém ba ngón tay chính là đã xem mặt mũi Tào gia rồi."
Tô Yên bình tĩnh nói xong.
Nghe vào lỗ tai Đao Sẹo, tất cả đều là cuồng vọng.
Trong mắt tam giác của Đao Sẹo hiện lên một tia lạnh lẽo, dừng trong một cái chớp mắt, như là cắn răng nói gằn từng chữ
"Tô tiểu thiếu gia thật đúng là, không biết trời cao đất dày."
Tô Yên không nói chuyện, lẳng lặng chờ hành động tiếp theo của Đao Sẹo.
Sau đó, liền nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638375/chuong-404.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.