Edit:Tinh Niệm
Nếu như ở bên phía đám người bị đuổi giết kia, chính mình nếu đi qua khẳng định thực thảm thiết.
Còn nữa, nghe xưng hô vừa nãy. Hồng Bang, Tô tiểu gia. Thân phận nguyên thân hình như rất lợi hại. Đang nghĩ ngợi tới đây, liền thấy có người vừa kêu vừa tìm kiếm
"Tô tiểu gia?!
"Tô Yên!!"
Tìm, tìm, liếc mắt một cái thấy được Tô Yên. Vội vàng chạy tới. Người nọ lau mồ hôi trên đầu
"Tiểu gia, mau qua bên kia đi, đại ca đang tìm cậu."
Tô Yên nghe, không giống như là kẻ thù.
Sau đó gật đầu
"Được"
Đồng ý xong liền đi theo người kia.
Đi vào một chỗ được cây đuốc chiếu rọi tỏa sáng.
Sau đó, liền nhìn thấy một nam tử mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn, thân hình cao lớn, trên người có vài chỗ bị thương, nhưng là cũng bất chấp, vẫn luôn chờ đợi cái gì. Cho đến nhìn đến Tô Yên xuất hiện ở hắn trước mặt, nam tử trước mắt sáng ngời.
Tâm trạng khẩn trương rốt cuộc thả lỏng lại, cau mày
"Tô Yên! Cậu Chạy đi đâu vậy? Anh không phải nói muốn cậu đi theo anh, không được chạy loạn sao??"
Tô Yên không nói chuyện, vẫn luôn đứng ở chỗ đó.
Cả ngày sau, lực chú ý nam tử kia lại lần nữa chuyển tới sự tình nơi này
"Lưu lại những người này, dọn dẹp một chút, chuyện còn lại, chờ ngày mai thấy nhị đệ lại nói."
Người nọ thanh âm thô cuồng rơi xuống, những người còn lại cũng sôi nổi gật đầu
"Vâng, bang chủ!"
"Được, bang chủ!" / Quảng cáo Tô Yên con ngươi nhìn bốn phía. Như là một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638368/chuong-397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.