Edit: Tinh Niệm
Cô lắc đầu
"Không, tôi cùng anh không thân."
Bộ dáng cô xa cách như vậy, làm Hướng Trùng sửng sốt một chút.
Hắn cười, một bộ biểu tình cái gì cũng hiểu.
"Tô Yên, em không cần đối với anh như thế này.
Dù là lãnh đạm với anh, anh cũng biết, em còn thích anh."
Nghe hắn nói, Tô Yên cúi đầu mắt nhìn di động.
Cảm thấy có chút lãng phí thời gian, không muốn nói chuyện với hắn.
Kết quả vừa chuyển đầu, liền phát hiện Kỷ Diễn mặc bệnh phục, từ một chiếc màu đen đi xuống.
Phía sau, Hướng Trùng xông tới, ngăn ở trước mặt Tô Yên
"Anh biết, em khẳng định có điều ủy khuất, nhưng mà anh nguyện ý nghe em giãi bày."
Cô không biết Hướng Trùng vì sao lại chạy tới nói lời không thể hiểu được với cô.
Nhưng lại nhìn thấy vị kia đứng trước mặt chiếc xe màu đen, Kỷ Diễn đồng chí, giống như....lại héo.
Hướng Trùng ríu rít, Tô Yên nghe thấy, nhắm mắt lại.
Lúc mở mắt ra, hai ngón tay ấn vào vị trí nào đó trước ngực hắn ta.
Giây tiếp theo, sắc mặt Hướng Trùng ngay lập tức tái nhợt, che ngực quỳ xuống trên mặt đất.
Rốt cuộc, an tĩnh.
Cô đi đến phía Kỷ Diễn.
Kỷ Diễn đứng bên cạnh cửa xe, đưa tay kéo cửa.
Một bộ muốn chạy, lại không dám đi.
Cúi đầu giống như không muốn cùng cô nói chuyện, nhưng Tô Yên biết, hắn chính là đang đợi cô giải thích.
"Anh như thế nào biết em ở chỗ này?"
Cô nghi hoặc.
Sau đó lại nhìn Hướng Trùng đằng sau.
/ Quảng cáo
Hai người kia thế nhưng đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638365/chuong-394.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.