Edit: Tinh Niệm
Hắn trong tay gắt gao nắm chặt tờ giấy kia, chờ, chờ hắn khôi phục bình thường.
Giải thích tốt, có lẽ, cô sẽ nghe.
Càng nghĩ, càng muốn ngất đi.
Chỉ là đi ra vài bước, thân thể lung lay sắp đổ, sắp té ngã trên mặt đất.
Lúc này, Tô Yên từ nơi nào đó trong phòng khách tìm được hộp cấp cứu.
Cầm theo đi tới.
Liền nhìn thấy tay Kỷ Diễn quấn lấy băng gạc kia, cứ như vậy một lát sau, thế nhưng trên ngón tay nhỏ giọt máu xuống.
Máu thẩm thấu băng gạc, tí tách, nhỏ giọt trên mặt đất.
Cô nhấp nhấp miệng, lúc đi qua phát hiện, hắn tựa hồ khó chịu cực kỳ.
Giây tiếp theo, Kỷ Diễn cứ như vậy ở trước mặt cô ngã trên mặt đất.
Cô ba bước thành hai, ôm chặt Kỷ Diễn.
Ầm.
Hai người cùng nhau ngã ở trên mặt đất.
Tô Yên thấy hắn đau đến sắc mặt trắng bệch, duỗi tay vỗ vỗ gương mặt hắn.
"Kỷ Diễn? Kỷ Diễn??"
Lúc nói, ngón tay còn vỗ vỗ người hắn.
Đại khái là phương pháp của cô có hiệu quả.
Ánh mắt hắn dần dần khôi phục trong sáng.
Bên tai truyền đến thanh âm Tô Yên, mở to mắt, khuôn mặt mang theo khẩn trương liền xuất hiện ở trong tầm mắt hắn.
Tô Yên ánh mắt nghiêm túc
"Anh thế nào?"
Kỷ Diễn nhìn Tô Yên, một lúc lâu sau mới xác định chính mình không phải đang nằm mơ.
Trên thân thể những đau đớn đó dần dần biến mất.
Hắn hơi há mồm, câu đầu tiên nói lại là
"Em không có đi sao?"
Tô Yên thấy bộ dáng hắn bất an lại vô thố,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638328/chuong-357.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.