Edit: Tinh Niệm
Hương vị ngọt ngấy làm hắn nghĩ đến chuyện vừa mới phát sinh.
Bọn họ cũng không dám tới gần hắn, bởi vì hắn có bệnh, sợ nhẹ nhàng chạm vào một cái liền làm đau hắn.
Hắn như là quái vật, bị mọi người vây quanh ở nơi này, một chút một chút xem xét trên dưới.
Cô cũng thấy được.
Hắn khi đó xấu hổ không dám nhìn tới cô, chỉ có thể cầm thảm che đậy chính mình, chỉ cảm thấy bộ dáng bản thân, ngu ngốc cực kỳ.
Nghĩ đến đây, sắc mặt hắn tái nhợt trong chớp mắt, lông mi màu đen run rẩy.
Cúi đầu, bắt lấy tấm thảm, muốn lại lần nữa che đậy tay phải bọc băng gạc của mình.
Tô Yên cơ hồ là theo bản năng duỗi tay, một phen cầm lấy tay hắn, ngăn cản.
Tay hắn thực lạnh.
Thanh âm cô thực nghiêm túc
"Anh sẽ đụng tới miệng vết thương, sẽ đau."
Cô chỉ cảm nhận được bàn tay bị mình nắm, vẫn luôn run rẩy.
Ngẩng đầu nhìn xem, phát hiện sắc mặt của hắn tái nhợt dọa người, cau mày phi thường thống khổ.
Tiểu Hoa ra tiếng
"Ký chủ! Hắn sẽ cảm thấy đau đó"
Tô Yên vội vàng buông lỏng tay.
Như thế nào, cô lại quên mất chuyện này?
Tô Yên luôn luôn bình tĩnh, giờ đây con ngươi hiện lên một tia hoảng loạn.
Bởi vì, bộ dáng hắn giống như rất thống khổ.
Trong óc không ngừng suy nghĩ, nên làm cái gì bây giờ?
Cô sẽ ăn ngọt, sau đó....., nghĩ đến những vị diện trước kia.
Cô đem đôi tay để phía sau, để tránh chính mình đụng tới hắn.
Sau đó thò lại gần,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638314/chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.