Edit: Tinh niệm
Hắn bay ở giữa không trung, bộ dáng cùng Phượng Dụ có chút tương tự, nhưng khuôn mặt kia mang lệ khí còn đậm hơn so với Phượng Dụ.
Phía dưới mắt phải có một nốt chu sa, khi tầm mắt hắn đảo qua, có vẻ phá lệ lay động.
Quan trọng nhất chính là, đôi mắt kia, không phải màu đen, là một loại.... màu sắc đỏ tươi như máu.
Khiến người nào đối diện cùng Hắn, liền có một loại cảm giác da đầu tê dại choáng váng.
Giống như bị bóp chặt yết hầu, giây tiếp theo sẽ bị giết chết vậy.
Mà hồn phách kia nhìn cảnh tượng bốn phía xác chết khắp nơi, trên mặt lộ ra ý cười nhợt nhạt.
Tựa hồ là cảm thấy thú vị.
Sau đó, ánh mắt rũ xuống, nhìn về phía Tô Yên.
Con ngươi ngừng lại.
Hai người đối diện.
Dừng lại một chút, hắn lên tiếng
"Tô Yên?"
Tô Yên đứng dậy, hai mạt hồn phách bay ở giữa không trung.
Tô Yên nhẹ nhàng nhấp miệng một chút, không nói gì.
Chỉ nhìn hắn.
Bỗng nhiên, hắn nhìn bộ dáng Tô Yên nhấp môi, trong mắt hiện lên một tia sáng, mặt mày tan bớt lệ khí.
Hắn vươn ngón tay thon dài, kéo lại ống tay áo Tô Yên, thanh âm thấp thấp
"Tiểu Quai, có phải đã quên ta hay không?"
Tô Yên nghe xưng hô quen thuộc, động tác quen thuộc kia.
Nàng chậm rãi ra tiếng
"Quân Vực"
Hồn phách kia nghe được Tô Yên nói, trên mặt ý cười càng sâu
"Là ta"
"Chàng giải được phong ấn?"
Quân Vực đôi mắt buông xuống, che khuất con ngươi đỏ tươi, có vẻ cực kỳ yếu đuối
"Không có."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638306/chuong-335.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.