Lúc nói chuyện, trong đầu Lương Lan Nhất nháy mắt hiện lên hình ảnh mọi người đối với nàng ta tránh còn không kịp.
Sau đó là chính mình bị tên ma đầu Tô Yên kia đánh ngã trên mặt đất.
Lương Lan Nhất nắm chặt tay.
Cuối cùng trong đầu dừng lại ở hình ảnh nam tử khí chất thanh lãnh bên người Tô Yên.
Hắn mặt mày tựa như ở bất kỳ thời điểm nào cũng mang theo lãnh đạm.
Trong lòng, không biết là cảm giác gì.
Duỗi tay nắm lấy Kim Đan đầy máu tươi của biểu tỉ mình.
Nàng nắm chặt viên kim đan, vốn dĩ thân hình run rẩy cũng dần dần ổn định.
Mà bên cạnh, Tưởng Tùng nói
"Ma tu ai cũng giết, biểu tỷ ngươi vì ma tu mà chết đi, ngươi càng muốn mạnh mẽ để báo tù cho tỷ tỷ ngươi."
Lương Lan Nhất dừng một chút, nàng ngẩng đầu nhìn về phía Tưởng Tùng.
Cố làm ra vẻ trấn định, nhưng lời nói ra nói còn tia run rẩy
"Là ngươi giết nàng."
Tưởng Tùng trong mắt hàm chứa tơ máu, hắn từng câu từng chữ phản bác
"Kể cả khi tỷ tỷ ngươi sống sót, tu vi nàng đã chịu tổn thương nghiêm trọng, đời này đều không thể khoẻ lại, đối với nàng chính là đả kích trí mạng."
Đại khái làm việc ác luôn luôn có trăm ngàn lời biện hộ, sau đó biến sự tình rõ ràng có thể làm người sợ hãi, thay đổi thành chuyện hiển nhiên nên là như thế.
Nhìn một cái, Lương Lan Nhất cũng dần dần nghiêng về phía Tưởng Tùng.
sau đó, Tưởng Tùng tiếp tục nói
"Ta giết nàng, là vì tốt cho nàng, mà hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638281/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.