Trên mặt đất bên cạnh dính đầy lông chim tiên hạc.
Tô Yên ngoan ngoãn ngồi cạnh đống lửa, nhìn khỏa thịt tiên hạc nướng đang được đặt trên đống lửa.
Cho đến khi lớp mỡ tích nhỏ giọt ở đống lửa.
Hương khí bốn phía mà ra.
Một con tiên hạc rất lớn, cả khi bỏ đi nội tạng, cũng phải chia ra hai phần nướng mới hết.
Chờ nướng chín phần thứ nhất, Phượng Dụ liền đem tới trước mặt Tô Yên, thanh âm ôn hòa
"Giáo chủ?"
Tô Yên nhìn tới, ánh mắt sáng lấp lánh.
Cắn một ngụm, bởi vì không có muối, cho nên này hương vị thanh đạm, nhưng lại không chút nào ngăn cản được hương vị trơn mềm ngon miệng của thịt tiên hạc.
Nàng ăn trong chốc lát, sau đó kéo xuống một miếng thịt, đưa tới bên miệng Phượng Dụ.
Phượng Dụ sửng sốt.
Hắn mới vừa há mồm muốn nói, khối thịt kia đã nhét vào trong miệng của hắn.
Tô Yên một bên ăn, một bên xé xuống thịt đút cho hắn.
Động tác thực tự nhiên.
Ánh lửa sáng tối, ẩn ẩn có thể nhìn đến khóe môi Phượng Dụ đang nhếch lên, còn có tầm mắt nóng rực hướng đến giáo chủ nhà hắn nhìn không chớp mắt.
Tô Yên nhận thấy được ánh mắt hắn, nghiêng đầu.
Cùng hắn mặt đối mặt.
"Ngươi còn muốn ăn?"
Phượng Dụ đôi mắt đen nhánh
"Tiểu Dụ cảm thấy, có thể gặp được giáo chủ, thật là tu kiếp ba đời."
Tô Yên suy nghĩ trong chốc lát, gật gật đầu
"ừm, đúng vậy."
Thây nàng gật đầu chắc nịch.
Phượng Dụ khóe môi cười càng sâu.
Dưới ánh trăng, gió lạnh thổi tới.
Phượng Dụ nhìn mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638270/chuong-299.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.