Edit: Ư Ư
Nàng im lặng làm Phượng Dụ hơi cứng người lại.
"Giáo chủ, ngài không muốn sao?"
Tô Yên nhìn vẻ mặt đau lòng của hắn bèn duỗi tay vỗ vỗ tay hắn.
Ừm, hắn nói cũng đâu có sai.
Hắn là nam sủng của nàng, tuy đêm qua có vài việc ngoài ý muốn nhưng sớm muộn gì chuyện này cũng sẽ xảy ra mà.
Nàng khàn khàn lên tiếng, "Được, sau này ta sẽ bảo vệ ngươi."
Lời nói rất có phong phạm của một vị giáo chủ Ma giáo.
Chỉ là... khuôn mặt nhỏ vẫn còn đỏ ửng, đôi mắt ngập nước làm người không nhịn được muốn bắt nạt.
Hoàn toàn không có một chút khí phách nào mà chỉ giống như một con mèo nhỏ kiêu ngạo.
Ánh mắt Phượng Dụ hơi sáng lên, "Sau này Tiểu Dụ nguyện ý làm trâu làm ngựa cho giáo chủ, chỉ cầu giáo chủ không rời không bỏ."
Tô Yên nghe vậy cũng nhắm mắt lại gật gật đầu.
Bây giờ hắn đã là người của mình rồi nên ngủ thêm một lát cũng không phải là vấn đề gì lớn cả.
Sau đó cô nằm xuống gối đầu lên ngực hắn
"Được rồi, ngủ thêm một lát nữa, đêm qua quá mệt mỏi."
Giọng nói của nàng càng ngày càng nhỏ...
Phượng Dụ nghe vậy lại nghĩ tới những hình ảnh của đêm qua.
Nàng giống như một phiến lá gắt gao dựa vào hắn, giọng nói ngọt ngào biến thành tiếng rên nho nhỏ bên tai.
Chỉ là nghĩ thôi mà hắn đã...
Đêm qua giáo chủ đại nhân thật sự đã quá vất vả.
Hắn ôm người vào trong ngực, bàn tay vuốt ve eo nàng, nhẹ nhàng lướt qua làn da mềm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638256/chuong-285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.