Edit: Ư Ư
Quả nhiên, cho dù trong truyện nào thì người cá ăn thịt người cũng không phải thứ tốt
Lúc này, Tô Yên đột nhiên cảm thấy đau đau.
Cô lấy lại tinh thần mới thấy Donner đang dùng tay véo má cô.
Anh mang theo ý cười nhợt nhạt nhìn Tô Yên, "Nghĩ gì mà lại chăm chú như vậy?"
Tô Yên nhìn anh, sau đó cô kinh ngạc phát hiện ra, "Sao anh lại xuống giường?"
Vừa nói cô vừa đứng lên để anh ngồi xuống.
Cô biết nỗi đau phải chịu khi biến đuôi cá thành hai chân nên mười ngày nay cô rất ít để anh xuống giường.
Donner duỗi tay kéo cô ngồi xuống đùi mình rồi nói: "Anh không sao."
Giọng nói của anh không còn khàn khàn khó nghe như trước, tuy không dễ nghe nhưng lại có thêm một phần từ tính làm cô cảm thấy rung động khi nghe thấy giọng nói của anh.
Tô Yên vẫn không yên tâm muốn đứng lên.
Nhưng Donner chỉ nhìn yếu ớt thôi chứ vẫn rất có lực, anh ấn Tô Yên xuống để cô ngồi trên đùi mình. Sau đó ôm cô vào lòng, lúc này anh mới nở một nụ cười thỏa mãn.
"Tô Yên."
"Dạ?"
"Chân của anh đã không sao rồi."
"Vâng."
"Anh không có đuôi cá, có hai chân, trơ thành một người bình thường."
"Đúng đúng."
Video Player is loading.This is a modal window.The media could not be loaded, either because the server or network failed or because the format is not supported.
VDO.AI
Tô Yên gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
"Em cũng là người bình thường."
"Đúng vậy."
"Chúng ta yêu nhau."
"Ừm."
"Cho nên, có phải đến tối có thể cởi sạch ngủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638241/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.