Chương trước
Chương sau
Edit: Ư Ư
"Tê tê tê tê tê!"
Tô Yên, anh ta vừa dùng móng tay chọc vào đuôi của em nè, chị nhìn nè, nhìn nè!!
Mỹ nhân ngư rũ mắt đứng giữa phòng ngủ, trên ngón tay còn dính vết máu.
Đôi môi vốn tái nhợt trở nên hồng hào hơn.
Làm cho mỹ nhân ngư ngày thường yếu đuối trở nên có sức sống hơn hẳn.
Kết quả là... Tô Yên nhìn mỹ nhân ngư không chớp mắt.
Chờ đến khi Tiểu Hồng bò đến trước mặt cô thì cô mới nâng tay lên vỗ vỗ đầu Tiểu Hồng.
Tiểu Hồng bất mãn, vặn vẹo thân rắn muốn chặn lại tầm mắt của Tô Yên để cô nhìn về phía nó.
Chỉ là nó chưa kịp chặn lại thì Tô Yên cũng đã bước qua đi tới trước mặt con cá xấu xa kia.
Tiểu Hồng, "....."
Nó không cam lòng muốn bò tới quấn lấy Tô Yên.
Cổ Vương lại lên tiếng, "Mắng mắng mắng mắng!"
Muốn cáo trạng thì phải trộm nói với Tô Yên, đợi lúc nào Tô Yên ở một mình thì nói, dốt!
Hừ, con cá này rất xấu xa.
Ông muốn cắn!
Kết quả là Tiểu Hồng lại ôm cái đuôi bị thương bò ra khỏi phòng.
Ồ? Vì sao lại là là nhể?
Tô Yên đi đến trước mặt Donner, cúi đầu nhìn về máu trên tay anh.
Cầm lên, lấy khăn trải giường màu trắng bên cạnh lau đi.
Mỹ nhân ngư nhỏ bé nhìn Tô Yên, đôi mắt lục đâm chậm rãi trở nên mềm mại.
Ngay cả chính anh cũng không phát hiện ra điều này.
Cho khi Tô Yên lên tiếng, "Vừa nãy Tiểu Hồng bị thương, nó nói anh bắt nạt nó."
Cô vừa nói xong, sống lưng Donner đã cứng đờ lại.
Sau đó thả lỏng ra, "Ừ."
Nhẹ nhàng lên tiếng.
Tô Yên ngẩng đầu nhìn Donner, "Vậy vết thương trên đuôi nó là do anh làm?"
Donner gật đầu, "Đúng vậy."
"Vì sao?"
"Nó chạy tới đây muốn ăn thịt tôi."
"Hả?"
Tô Yên sửng sốt.
Donner rũ mắt xuống, vẻ mặt có chút mất mát, "Tôi là người cá còn nó là rắn."
Tô Yên phản ứng lại, cô bước tới gần ôm lấy Donner, nghiêm túc nói: "Tôi sẽ không để nó ăn anh."
Donner nghe, ánh mắt sáng lên, "Ừm, tôi tin em."
Tiểu Hoa nghe vậy cảm thấy mỹ nhân ngư sống cũng không dễ dàng, nhưng mà da của Tiểu Hồng rất cứng rắn, nó đã trải qua ba lần lột da, hơn nữa còn được đi theo bên cạnh ký chủ.
Tuy ký chủ bị mất mảnh vỡ của Chủ Thần, không thể phát huy sức mạnh của Chủ Thần nhưng ngài vẫn là một vị Thần.
Ở bên cạnh Tô Yên nên linh hồn và da thịt của Tiểu Hồng cũng được cải thiện không ít.
Da rắn của nó sẽ không dễ dàng bị thương.
Mỹ nhân ngư nhỏ bé này dùng vũ khí gì để chọc thủng đuôi của nó vậy?
Tiểu Hoa nhỏ giọng nói với ký chủ, "Ký chủ, ngài hỏi Donner làm Tiểu Hồng bị thương bằng cách nào thử xem?"
Được Tiểu Hóa nhắc nhở, Tô Yên cũng cảm thấy khó hiểu.
Mỹ nhân ngư im lặng nửa ngày rồi nghiêm túc nhìn cô, "Tô Yên, tôi là người cá, người muốn giết tôi rất nhiều nên tôi phải cũng có cách để bảo vệ bản thân, đúng không?"
"Đúng đúng."
"Vậy lát nữa em nhìn thấy thì có bị dọa sợ không?"
"Sẽ không."
Donner vươn tay, giây tiếp theo, tay phải bắt đầu được vảy bạc phủ kính, móng tay sắc bén bắt đầu xuất hiện.
Không cần cảm nhận mà chỉ cần nhìn thôi đã biết móng tay rất sắc bén.
Tô Yên cũng không hoảng sợ mà duỗi tay muốn chạm vào thử..
Nhưng mà lại bị Donner cản lại nhẹ giọng nói: "Sẽ làm em bị thương đấy."
Tô Yên gật gật đầu, cũng không thử chạm vào nữa.
Ngược lại là Tiểu Hoa sợ tới mức run rẩy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.