Edit: Ư Ư
Mong muốn duy nhất của cô bây giờ là khi nào 《 Sống lại 》bắt đầu tiếp tục quay.
Đều do Quyền Từ.
Một ngôi biệt thự kiểu tây, bên ngoài ánh nắng tươi sáng, thời tiết mát mẻ.
Nhưng trong căn phòng nào đó lại đóng chặt màn, thỉnh thoảng còn truyền đến vài tiếng động mờ ám.
"Ưm ~ từ bỏ."
Đáp lại giọng nói kia là một giọng nói trầm thấp, khàn khàn, "Tiểu Quai, lại tách ra một chút."
Tô Yên nghe lời mở ra một chút, sau đó lại là một trận lửa nóng lao tới.
Tiếng rên rỉ vụn vặt lại tiếp tục vang lên.
Không biết qua bao lâu, hai người đều thở hồng hộc, à không, Tô Yên là ngất xỉu rất nhiều lần, lúc này đôi mắt chớp chớp ngay cả sức để thở cũng không có.
Đầu óc cô mơ màng chỉ muốn ngủ nhưng lại còn nhớ cổ tay của mình còn đang bị trói, "Cởi ra."
Quyền Từ cười, đôi mắt đen nhánh, hôn hôn cô rồi duỗi tay cởi cái cà vạt kia ra.
Sau đó lại bắt đầu giam cầm người vào trong lòng mình.
Giống như làm vậy anh mới có thể an tâm.
Từ sau khi chuyện cô bị ngã xuống sườn núi xảy ra,
Quyền Từ đòi hỏi vô độ đến trình độ làm người giận sôi.
Dù là không ở nhà nhưng điện thoại lại gọi liên tục, chưa đến một tiếng đã gọi tới xác định vị trí của Tô Yên.
Dùng cách nói của An Nguyên Phi thì, thằng nhãi này... cuối cùng cũng không che giấu sự biến thái của mình.
Thật ra lúc trước An Nguyên Phi đã cảm thấy kỳ quái.
Quyền Từ đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638195/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.