Edit: Ư Ư
La Nguyên Kiệt có chút chật vật, bước chân khó khăn lắm mới ổn định lại.
Ánh mắt gã nhìn về phía Tô Yên, ánh mắt sáng tối không rõ lại có chút phức tạp.
Tô Yên lại không hề quan tâm tới gã mà ngồi xuống cầm kịch bản tiếp tục đọc.
Khó nhớ quá đi mất.
Vừa nghĩ vừa móc kẹo ra cắn cắn hai miếng.
Hai ngày sau Tô Yên vẫn chưa gặp Long Lị Lị.
Cho đến ngày thứ tư, Long Lị Lị mới xuất hiện.
Ngồi trên xe lăn được trợ lý đẩy tới.
Khi đi vào đoàn phim, cô ta lại không muốn ngồi xe lăn, từng bước từng bước đi tới trước mặt đạo diễn.
Nhìn mắt cá chân của cô ta quấn băng gạc, là thật sự bị thương.
Tô Yên có chút kinh ngạc.
Hóa ra đâm vào xe đã dừng lại cũng có thể bị thương.
Long Lị Lị không biết nói với đạo diễn những gì, sau khi nói vài câu thì Long Lị Lị mới đi tới nơi nghỉ ngơi của mình
Đi ngang qua Tô Yên, nhìn nhau, Long Lị Lị vẻ mặt ôn hòa cười ôn nhu như lúc đầu, "Tô Yên, mấy ngày sau hai người chúng ta có cảnh quay với nhau, chỉ sợ sẽ gây phiền phức cho cô."
Tô Yên gật gật đầu, sau đó tầm mắt nhìn về phía chân của cô ta tò mò hỏi, "Vết thương có nghiêm trọng không?"
Long Lị Lị lắc đầu, ý bảo trợ lý không cần đỡ, ít nhất nếu cô ta đi chậm thì cũng khá vững vàng.
"Chỉ bị thương ở dây chằng thôi, tôi cũng đã ở nhà nghỉ ngơi mấy ngày rồi, chỉ là bác sĩ nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638166/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.