Editor: Qing Yun 
Tôn Minh trở về từ bệnh viện, dưới ánh mắt kỳ quái của bạn cùng phòng, cậu ta ôm hộp trang sức lao xuống dưới sân, sau đó ném hộp xuống một góc tường không ai thường đến. 
Hộp sắt không đóng kỹ, vừa rơi xuống đất là nắp hộp bật mở, đồ bên trong bị rơi ra ngoài một ít, dù bị lăn xuống đất dính bụi nhưng đá quý vẫn sáng lấp lánh, rực rỡ xinh đẹp. 
Bạn cùng phòng rất kinh ngạc khi thấy cậu ta làm như vậy, ngạc nhiên hỏi: “Mày sao đấy Tôn Minh? Không phải mày nói đây là bảo vật gia truyền à, sao mày lại ném đi?” 
Vừa nói cậu ta vừa tiến lên muốn đi nhặt nhưng bị Tôn Minh giữ chặt lại. 
“Đừng… Đừng đi qua!” Tôn Minh lên tiếng, giọng nói khàn khàn khó nghe, cổ họng cậu ta vẫn còn đau rát, cậu ta kinh sợ nói nhỏ: “Cái này không phải thứ tốt lành gì… Đều vì mấy thứ này nên tao mới gặp phải chuyện như vậy.” 
Cậu ta vô thức sờ cổ, vết hằn màu xanh trên cổ cậu ta cực kỳ nổi bật. Vừa đụng phải là cảm giác nóng rát đau đớn lập tức kéo đến, cậu ta giật mình co tay lại như bị bỏng. 
Bạn của bạn cùng phòng phức tạp nhìn Tôn Minh, Tôn Minh nhớ người này nói trên cổ mình có một sợi dây thừng. Theo bạn cùng phòng giới thiệu, bạn học này là sinh viên bên học viện Múa, tên là Ngô Hủ, là đồng hương của bạn cùng phòng, trước kia Tôn Minh đã từng gặp Ngô Hủ rồi. 
“Ngô Hủ, trên cổ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-anh-ta-cong-duc-vo-luong/3506298/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.