🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Edit: Qing Yun

Không khí bên dưới vẩn đục cho người khác cảm giác cực kỳ đè nén, từng mảng bụi rơi xuống từ trên đầu, cũng may có phù chắn cát cho nên cũng không đến mức miệng mũi đầy cát bụi.

Một tia sáng chiếu rọi màn đêm, hoàng phù trong tay Việt Khê sáng ngời, lập tức chiếu sáng toàn bộ không gian tối om này.

“Sao cô có nhiều loại phù kỳ quái như vậy…” Hà Kỳ Kỳ không nhịn được hỏi.

Việt Khê đứng dậy, cầm phù phát sáng chiếu sáng bốn phía, thuận miệng trả lời: “Cái gì gọi là phù kỳ quái, phù này rõ ràng rất hữu dụng, vừa bảo vệ môi trường vừa lành mạnh… Đây là chỗ nào?”

Nhìn bốn phía xung quanh, cô phát hiện bọn họ đang ở trong một đường hầm, xung quanh tối thui, bóng bọn họ bị kéo dài dưới đất, nhìn khá vặn vẹo.

Vạn Đấu Kim bò dậy, anh nhìn bốn phía, hưng phấn nói: “Có vẻ chúng ta đã vào trong mộ rồi… Cửa động chúng ta tiến vào chắc là cửa do trộm mộ để lại, tuy nhiên đã rất lâu rồi. Ít nhiều nhờ có hoa mê tâm kia, nếu không sợ là cái cửa động đã sớm biến mất.”

“Cuối cùng chúng ta cũng vào được!”

“Đây chính là mộ của đại sư Minh Kính?”

Vệ Chu Dịch bước hai bước, anh ta duỗi tay xoa bích họa(1) trên vách tường: “Nghe nói đại sư Minh Kính thiên tư trác tuyệt, Phật pháp cao thâm, chỉ kém một bước là có thể phi thăng thành Phật… có người nói cơ thể của ngài mỗi một phân cũng ẩn chứa phật lực thuần tịnh, cho nên chỉ có ngài mới có

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-anh-ta-cong-duc-vo-luong/1194220/chuong-100.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.