Vàng Bạc cổ là tử mẫu cổ, tử cổ phụ thuộc tuyệt đối vào mẫu cổ, nếu có thể tìm được mẫu cổ, thì việc bắt tử cổ ra khỏi cơ thể sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
“Tử cổ, mẫu cổ… Vậy các em biết mẫu cổ ở đâu không?” Bác sĩ Hoàng hỏi, đây cũng là lần đầu tiên anh ta biết trên đời này thật sự có cổ trùng chứ không phải chỉ tồn tại trên phim ảnh.
Việt Khê nói: “Tử cổ và mẫu cổ có thể cảm nhận được đối phương, nếu lợi dụng tử cổ thì có thể tìm được mẫu cổ. tuy nhiên, những người này trung cổ là vì ăn gà rán, như vậy khẳng định chủ quán gà rán biết được gì đó, rất có khả năng mẫu cổ đang ở trên tay ông ta, thậm chí ông ta còn có cách điều khiển được mẫu cổ, làm cho những người kia chỉ ăn gà rán thôi thì cũng chưa đủ no được.”
Bác sĩ Hoàng nhíu mày nói: “Bên cảnh sát vẫn chưa có tiến triển gì, chủ quán kia luôn một mực khẳng định mình không biết gì cả, sống chết không thừa nhận. Cảnh sát đã bắt đầu kiểm tra nguồn cung thực phẩm, phía họ không tiết lộ nhiều, bệnh viện chúng tôi cũng chỉ biết được đôi chút thôi.”
Việt Khê khẽ gật đầu, cô suy tư một lát rồi nói: “Chúng ta có thể đến quán gà rán xem thử, nói không chừng có cái gì phát hiện… Mang theo mấy con tử cổ đi, tôi muốn xem có thể tìm mẫu cổ từ tử cổ không.”
Bác sĩ Hoàng dẫn bọn họ đến tầng sáu, lại kêu y tá đẩy một người bệnh tới.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-anh-ta-cong-duc-vo-luong/1194208/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.