Edit: Qing Yun
"Tớ nói với cậu, Sở Nhạc kia nhảy lầu rồi!
Việt Khê phải mất vài giây mới nhớ ra Sở Nhạc trong lời cô ấy là ai, trong lòng không hỏi kinh ngạc, cô hỏi lại: "Nhảy lầu?"
Triệu Lộ gật đầu, nói: "Tớ nghe mọi người trong trường nói vậy, không phải ngày đó thầy chủ nhiệm phát hiện cậu ta và Miêu Đình Đình yêu sớm sao? Thầy đã mời ba mẹ của bọn họ đến trường, giáo viên và ba mẹ đều phản đối hai người họ ở bên nhau, Sở Nhạc kia kích động lên, trực tiếp xoay người nhảy xuống lầu. Tớ hoàn hoàn không nghĩ tới cậu ta lại thích Miêu Đình Đình như vậy, thế mà có thể tự tử vì tình... Tớ nhớ rõ văn phòng chủ nhiệm ở tầng năm, nhảy xuống như vậy có thể sống được nữa sao?"
"Má ơi, trước kia Sở Nhạc còn la hét nói không muốn yêu đương. Tớ từng nghe người ta nói nhà cậu ta không tốt lắm, mồ côi ba, cho nên cậu ta vẫn luôn cố gắng học tập, muốn thi vào trường đại học tốt, tương lai kiếm được nhiều tiền để mẹ cậu ta được sống an nhàn. Chỉ là hiện tại không biết cậu ta còn sống hay đã chết, tuy nhiên nhảy từ tầng năm xuống, không chết thì cũng tàn tật." Triệu Lộ không khỏi thở dài, trong mắt đều là tiếc thay cho cậu ta.
Thành tích học tập của Sở Nhạc rất tốt, đứng thứ ba toàn trường, thái độ làm người ôn hòa, là thiếu niên có học thức và nhân phầm đều rất tốt.
Triệu Lộ hơi suy nghĩ rồi nói: "Việt Khê, hay là hai chúng ta đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-anh-ta-cong-duc-vo-luong/1194194/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.