Edit: Xoài
Beta: Qing Yun
Mặt trời dần trôi về phía chân trời, cả tầng mây nhuốm màu đỏ rực như bốc cháy.
Việt Khê ngồi ở trước cửa, lẳng lặng nhìn bầu trời trên cao.
Mắt của người thường sẽ không thể thấy được, ở ngay bên cạnh cô, ngọn lửa đang đốt cháy quỷ hồn, ngọn lửa này có phần đặc biệt, nó là sát nghiệp hình thành trên người Lan Ninh. Sát nghiệt trên người cô càng nặng thì uy lực của ngọn lửa càng mạnh.
Ngọn lửa này còn được gọi là nghiệp hỏa, tuy là nghiệp hỏa bình thường nhất, cũng đã đủ để cho quỷ hồn bình thường như Lan Ninh không thể chịu được.
Nghiệp hỏa sẽ đốt sạch tất cả nghiệp chướng trên người cô ấy, cho đến khi linh hồn của cô trở nên sạch sẽ trong suốt, không dính bụi trần. Tuy nhiên nếu không chờ được đến khi nghiệp chướng bị đốt sạch, linh hồn của cô ấy không chịu đựng được đau đớn, sẽ hồn phi phách tán.
Việt Khê quay đầu nhìn nữ quỷ bên cạnh, cô ấy nhắm hai mắt, không còn là diện mạo đáng sợ lúc chết, dáng vẻ xinh xắn ngoan ngoãn, trên mặt mang theo nụ cười nhàn nhạt, nhìn giống như đang ở trong giấc mơ đẹp. Trong giấc mơ ấy, cô có bạn bè thân thiết, thầy cô tận tình, còn có bạn thân nhất.
Có tiếng bước chân truyền đến, Việt Khê ngẩng đầu, thấy đám người Mạnh Tân dẫn theo một người đàn ông trung niên vội vàng chạy tới, người đàn ông trung niên mặc trang phục đạo sĩ, một tay cầm thanh kiếm gỗ đào, tay còn lại nắm hoàng phù, trên người chính khí lẫm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-anh-ta-cong-duc-vo-luong/1194168/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.