Edit: Qing Yun
Đêm nay là đêm trăng tròn, bầu trời quang đãng thưa thớt vài gợn mây càng khiến ánh trăng sáng ngời, nhưng trường Nhị Trung, nơi được ánh trăng chiếu rọi xuống lại có vẻ âm u lạ thường, xa xa nhìn lại giống như ánh trăng căn bản không chạm chạm được vào.
Phòng bảo vệ sáng đèn, dường như có âm thanh chém giết ồn ào truyền ra, thì ra là có một người bảo vệ dáng người béo tốt đang cầm di động chơi trò chơi. Một người bảo vệ khác có dáng người gầy mảnh khảnh lại đang ngủ trên giường.
Lại thua thêm một ván, bảo vệ thấp giọng chửi một câu rồi ném điện thoại lên giường sau đó đi rót nước uống. Cái bàn được đặt dựa vào cửa sổ, hiện tại cửa sổ mở rộng, liếc một cái là có thể nhìn thấy toàn bộ cảnh sắc bên ngoài.
Nhị Trung bị bóng đêm bao trùm nhìn có chút khủng bố, cây xanh ban ngày tươi tốt đung đưa theo gió thì bây giờ lại như quái vật giương nanh múa vuốt, mà dãy phòng học trang nghiêm lại rơi vào bóng đêm đáng sợ.
Nghĩ đến những việc lạ mới xảy ra ở trường học, bảo vệ không nhịn được nuốt nước miếng, cảm thấy bắp chân run run.
"Bộp!"
Đêm khuya an tĩnh, ngay cả gió cũng thực nhẹ, cho nên thanh âm vật nặng rơi xuống bị khuếch đại lên mấy lần. Bảo vệ hồi tưởng lại cái tiếng kia, cảm thấy giống như tiếng của dưa hấu rơi xuống đất vỡ nát. Chỉ là khi anh ta cẩn thận nghe lại, thì lại yên tĩnh như âm thanh kia chỉ là ảo giác do sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-anh-ta-cong-duc-vo-luong/1194164/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.