Edit: Qing Yun 
Hai người Việt Khê làm ghi chép xong bèn ngoan ngoãn ngồi chờ trên ghế, hai người đều là khuôn mặt trẻ con không có chút lực công kích. Bên cạnh có cảnh sát còn đang ghi chép cho Thư đại gia, ông già khô gầy, trên đầu chỉ còn mấy sợi tóc, giống như gió thổi qua là có thể ngã, mấy cảnh sát ghi chép cho ông không ai dám lớn tiếng nói lớn tiếng, này nếu chẳng may dọa người khiến sảy ra chuyện gì thì mới gọi là phiền toái. 
Cảnh sát dùng túi trong suốt đựng hai con búp bê, đây chính là phát hiện ở hiện trường, có thể nói là vật chứng quan trọng. Một nữ cảnh sát đeo bao tay chạm vào búp bê, vẻ mặt cô lập tức thay đổi, cảm xúc dưới tay mềm ấm, dường như thứ chạm phải không phải búp bê bùn không có độ ấm mà là... Làn da người. 
"Làm sao vậy?" Những người khác thấy phản ứng của cô thì cho rằng đã xảy ra chuyện gì, vội vàng hỏi. 
Nữ cảnh sát rụt tay lại, cảm xúc quái dị ở đầu ngón tay mãi không tiêu tan, cô lắp bắp nói: "Búp bê kia, búp bê... Có nhiệt độ giống cơ thể người, thật giống như, giống như nó sống." 
Cái loại cảm xúc quỷ dị này chỉ khi bạn chạm vào nó thì mới biết quỷ dị như thế nào. 
Vốn dĩ những người khác cũng không để bụng, nhưng chờ khi bọn họ thật sự cầm lấy búp bê thì mới cảm nhận được nó quái dị chỗ nào. Thật giống như cầm trên tay không phải búp bê không có sinh mệnh mà là sẽ hô hấp, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-anh-ta-cong-duc-vo-luong/1194161/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.