Để chấm dứt bầu không khí xấu hổ giữa cả hai, Maximilian đã dắt tay nàng rời khỏi sân tập và trở lại trong lâu đài.
Ngài công tước biết nàng đang cần gì và đã dẫn Rosie tìm thấy một căn bếp nhỏ gần đó. Nàng ấy cần có một bữa ăn khuya và anh có thể làm điều đó coi như một sự chuộc lỗi.
Bởi vì đã quá muộn nên thứ họ có thể tìm được chỉ là một vài mẩu bánh mì cứng ngắc cùng một ít phô mai và lạp xưởng đã nguội. Rosie thật sự chỉ muốn ăn tạm gì đó cho qua cơn đói, nhưng nàng không nghĩ mình có thể bảo toàn được sự an toàn của dạ dày nếu phải tiêu hóa những thứ này.
Chúng không chỉ cứng hơn đá và con nhạt nhẽo!
Chắc nàng sẽ phải tự nấu gì đó để ăn thôi, dù sao cũng đã cất công tìm đến đây rồi.
“Không phiền ngài nếu có thể giúp tôi nhóm lửa trong bếp chứ?” Mặc dù vẫn còn tức giận với ngài công tước, xong nàng cũng không thể không mở miệng nhờ vả anh ta.
Rosie không biết sử dụng đá đánh lửa và cũng chẳng có một thứ gì có thể chiếu sáng căn phòng để nàng có thể tìm đồ. Maximilian là người duy nhất hiểu rõ mọi thứ ở đây.
Thật may là nam chính không từ chối và làm theo lời thỉnh cầu của nàng. Dù sao Maximilian cũng là một quý tộc, sai bảo anh như người hầu như vậy Rosie cũng cảm thấy có chút quá đáng. Nhưng dường như ngài công tước cũng chẳng để ý mấy đến vấn đề đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-yeu-toi-den-phat-dien-roi/2592787/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.