“Ta đã biết chắc rằng việc để cô một mình sẽ xảy ra chuyện mà! Nếu cô cứ tiếp tục mềm lòng như vậy người phải chết trong chính thế giới này sẽ là cô đó Rosie Gemma” Hệ thống tức giận trách móc.
Đáng lý ra nó không nên để cô ta một mình như vậy, bây giờ mọi thứ không chỉ nằm ngoài tầm kiểm soát của ký chủ mà ngay cả hệ thống cũng vậy.
Rosie đã quen với việc làm theo ý mình muốn, vào lúc nào mình muốn, vì vậy nàng đã khá choáng váng khi nhận ra rằng, giờ đây cuộc sống của nàng sẽ không theo ý nàng muốn nữa. Rosie sẽ luôn phải hỏi ý kiến của người khác trước khi quyết định một điều gì đó. Mạng sống của nàng bị trói buộc với hệ thống, một dạng phụ thuộc và kí sinh chẳng khác nào côn trùng.
“Đây chính là lần cuối cùng! Sau này tôi sẽ không làm bất cứ chuyện gì theo ý mình nữa.” Rosie nhỏ giọng nói lên lời đảm bảo, ánh mắt vẫn chưa thể thoát khỏi vẻ mệt mỏi sau chuyền đi đường dài từ nhà thờ trở về lâu đài trăng.
Nàng đã cố hết sức để vật lộn với trạng thái tồi tệ của mình chỉ vì nam chính. Trên đường trở về lâu đài, Maximilian tuy rằng không hề nói gì nhưng ngài ta vẫn luôn nhìn chằm chằm nàng một cách áp lực, Rosie rất muốn xoa dịu cảm giác tội lỗi mà nàng cảm thấy sau khi lừa dối ngài ấy về cái chết của mẹ mình. Nàng đã hối hận vì lời hứa trước đó.
Dù đã cầu xin sự tha thứ từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-yeu-toi-den-phat-dien-roi/2592756/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.