Quãng thời gian ba năm dài đằng đẵng, cuối cùng Rosie cũng có thể chờ đến ngày này. Nhân vật phản diện của nàng đã đi đến phần kết, nhưng chuyện tình của nam nữ chính giờ mới chỉ là bắt đầu.
Bước ra khỏi cánh cổng lớn kia nàng sẽ không còn là người phụ nữ của công tước Ashton nữa. Hợp đồng tình nhân đã chấm dứt, công tước đã chán ngấy bộ mặt giả tạo của nàng. Đến cả giờ phút Rosie sắp phải rời đi, Maximilian còn chẳng thèm đến nhìn mặt nàng lấy một lần.
Đời người đúng thật bạc bẽo mà!
May mắn đến tiễn Rosie ngày hôm nay vẫn có đại quản gia Baron, hiệp sĩ Duncan và cả đứa em trai nuôi Alan của nàng nữa. Đúng là trong lòng sẽ cảm thấy ấm áp hơn hẳn nếu như trong giờ phút chia xa đầy bịn rịn này, cái miệng rộng của Duncan bớt hạnh họe một câu:
“Người phụ nữ xấu xa kia, cuối cùng ta cũng chờ đợi được đến ngày này. Ngày bộ mặt gian trá của cô bị vạch trần trước công tước, giờ để xem cô còn dám ngạo mạn chảnh chọe với ai đây.”
Cho dù đã trôi qua ba năm nhưng tình cảm “đặc biệt” của ngài đội trưởng hiệp sĩ dành cho nàng vẫn nguyên vẹn như thuở ban đầu. Rosie không biết là bị cảm động hay bị chọc tức cho rớt nước mắt không nữa. Duncan quả xứng đáng cho chức vụ đội trưởng Anti nữ phụ phản diện mà. Chẳng biết cho tới lúc nàng biến mất, hình ảnh ác nữ kia có phai nhạt trong lòng Duncan một chút nào không nữa.
“Đừng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-yeu-toi-den-phat-dien-roi/2592745/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.