Chẳng kịp chờ cho vết thương trên người bình phục, ngài công tước đã lập tức khởi hành về lãnh địa đón bông hồng xinh đẹp của mình trở về. Lần đầu tiên anh phải xa nàng lâu đến vậy, quãng thời gian nhung nhớ đầy khó chịu tưởng chừng như chẳng thể vượt qua cuối cùng cũng có thể chấm dứt.
Sau chuyến ghé thăm thủ đô không mấy vui vẻ. Công tước Maximilian trở về và bắt đầu chuẩn bị cho công cuộc tạo phản của mình, đương nhiên anh sẽ không nói cho Rosie biết về chuyện này. Vì để đảm bảo hoàng đế không phát hiện ra Rosie là điểm yếu của mình, anh đã hủy bỏ hợp đồng giữa hai người bọn họ, bắt đầu đối xử xa cách với cô và chuẩn bị cho Rosie sống trong một dinh thự khác ở một vùng quê hoang vắng nào đó ngoài lãnh địa của mình.
Max đã buộc phải tách Rosie ra khỏi mình bởi vì sợ lần tạo phản này sẽ xảy ra rủi ro. Công tước muốn đảm bảo rằng kể cả khi anh có phải chết, Max cũng hy vọng nàng có thể quên mình đi vào sống tốt. Bởi vì vậy mà cả lần từ biệt cuối cùng của họ Max cũng không muốn xuất hiện, anh sợ bản thân mình sẽ không kìm lòng nổi mà giữ nàng ở lại.
Giờ thì sẽ không còn bất cứ điều gì có thể ngăn cản họ. Maximilian vô cùng hứng khởi cẩm chiếc vương miện cao quý nhất của đế quốc tới gặp Rosie, anh vẫn luôn tin tưởng nàng vẫn sẽ luôn ngoan ngoãn chờ đợi mình cho đến khi nhìn thấy tòa dinh thự hoang vắng lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-yeu-toi-den-phat-dien-roi/2592742/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.