Cùng lúc ấy. 
Ngải Đường Đường đã đến trường từ sớm. 
Cả đêm hôm qua cậu ta đều không ngủ được, trằn trọc suy nghĩ về cái tên Đỗ Tiên Trạch đột nhiên nhảy ra tặng kẹo cho nam chính, còn đau lòng nam chính bị bỏ lại ở bệnh viện một mình suốt đêm! 
Khó khăn lắm mới mơ màng đi vào giấc ngủ, khi tỉnh lại vào sáng sớm, một ý niệm xuất hiện khiến nội tâm cậu ta vô cùng khó chịu. 
Cái tên Đỗ Tiên Trạch kia..... sẽ không ở cùng nam chính cả một đêm trong bệnh viện đấy chứ? 
Không, không, chuyện đó sẽ không thể nào xảy ra được! 
Cốt truyện sẽ tạo ra các loại hạn chế đối với người công lược, mọi người hiện tại đều là những đứa trẻ 10 tuổi, trừ phi là người có hoàn cảnh nát bét như nam chính, chứ cha mẹ bình thường làm gì có ai có thể bỏ lại một đứa trẻ 10 tuổi ở bệnh viện cả một đêm? 
Không có khả năng này, Ngải Đường Đường cố gắng khiến cho bản thân mình bình tĩnh lại. 
Sáng sớm, trong lớp có rất ít người. 
Ngải Đường Đường lặng lẽ đi đến chỗ ngồi của nam chính, âm thầm nhét vào ngăn bàn của hắn một quả trứng luộc nước trà nóng hầm hập, tuy cậu ta biết rõ tính cách quật cường của Hoắc Tu Tuần, quả trứng này hơn phân nửa sẽ bị nam chính vứt đi. 
Nhưng đã nhận nhiệm vụ công lược nam chính hắc hóa, thì quan trọng nhất chính là lòng nhẫn nại. Tin rằng một ngày nào đó........ hả?? 
Tại chỗ ngồi của Hoắc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-vay-ma-lai-yeu-phan-dien/1971307/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.