Lạc Văn Xuyên bị đánh thức bởi tiếng gọi của tiếp viên hàng không. Đã đến giờ ăn, cô gái đưa một cái menu cho cậu, mỉm cười. Lạc Văn Xuyên nhìn qua Diệp Lâm Anh đang cắm tai nghe xử lí công vụ, ánh mắt nghiêm túc nhìn chằm chằm vào laptop để trên đùi. Cậu nheo mắt, đưa lại menu cho nữ tiếp viên. Hất đầu qua hắn.
- Cứ cho tôi giống anh ấy
Nữ tiếp viên mỉm cười gật đầu, cầm menu bước vào trong. Lạc Văn Xuyên ngáp một cái, khẽ nhìn qua người bên cạnh đang bận rộn làm việc. Diệp Lâm Anh cũng để ý đến cậu, hắn tháo nhẹ tai nghe, hướng mắt nhìn qua.
- Dậy rồi đấy à.
Lạc Văn Xuyên dụi dụi mắt. Gật đầu
- Ờ. Hôm qua tôi thức trễ nên có hơi mệt. Chúng ta bay được bao lâu rồi
Diệp Lâm Anh giơ cổ tay lên nhìn đồng hồ, lạnh nhạt đáp.
- Còn 2 tiếng rưỡi nữa liền đáp.
Lạc Văn Xuyên gật gù, bắt đầu lấy điện thoại ra lướt tin tức. Trong đầu cậu không hiểu sao liền hiện ra câu hỏi lúc trước của hắn. Cái gì mà nếu là phụ nữ thì sẽ có hay không thích kiểu người như hắn. Lạc Văn Xuyên nhìn qua góc nghiêng hoàn hảo của hắn. Ngày hôm ấy khi nghe câu hỏi của Diệp lâm Anh, cậu như dự định đơ ra một hồi, khoé môi giật giật. Lạc Văn Xuyên thật sự muốn chửi thề:” Thích cái gì, thích cái *beef*”. Nhưng vì hắn là nam chính, năng lực ghi hận lại là level max , cậu chỉ có thể ngoan ngoãn gật gật.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-va-phan-dien-dot-ngot-theo-doi-toi/2758566/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.