Sở Hạo vẫn giơ tay ra giữa không trung, anh ta nheo mắt nhìn tình hình trước mặt, chăm chú theo dõi nhất cử nhất động của Lạc Văn Xuyên, giống như chỉ cần cậu đưa tay lên thì anh ta liền lao tới đánh như một trận ra hồn.
Nhưng Lạc Văn Xuyên đứng im không nhúc nhích, lạnh lùng nắm lấy vai của Tô Thanh đẩy ra, giọng nói mất kiên nhẫn
- Buông ra trước đã
Tô Thanh bị ép tách khỏi người cậu, ánh mắt cô ầng ậc nước, khung cảnh quả thật lay động lòng người, nhưng đối với Lạc Văn Xuyên thì thập phần chán ghét, không có bất kì cảm xúc nào. Vả lại cậu vừa xuống máy bay đã phải tới đây, tâm trạng không được thoải mái vui vẻ như mọi ngày, lực tay cũng không khống chế có chút mạnh khiến Tô Thanh lảo đảo ngã về sau, lao vào trong vòng tay vững chắc của Sở Hạo. Lạc Văn XUyên phủi phủi chỗ vừa bị cô dựa vào, cất tiếng
- Tô Thanh, bản thân cô cũng xuất thân có gia giáo, đừng làm ra những hành động thất lễ như vậy.
Mặc dù cô ta thừa biết thái độ của Lạc Văn Xuyên đã thay đổi, chỉ là không ngờ lại gay gắt đến như vậy. Tô Thanh tựa vào người của Sở Hạo, sững sờ nhìn cậu
- Anh Xuyên, vì sao….
Lạc Văn Xuyên thở dài cầm lên một ly rượu ngửa đầu uống một hơi, chiếu cặp mắt nhìn vào cặp đôi trước mặt
- Tô Thanh, bạn trai cô vốn dĩ còn ở phía sau, muốn ôm ấp gì đó thì hãy tìm tới Sở tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-va-phan-dien-dot-ngot-theo-doi-toi/2681757/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.