Lạc Văn Xuyên ngẩn người, ánh mắt thoáng dao động.
- Không… tôi không…
Hắn nheo mắt, một tay nắm lấy nằm của cậu, tay kia vẫn không an phận xoa sống lưng của Lạc Văn Xuyên. Cậu cắn chặt răng, dùng tay không bị thương níu lấy vai của hắn.
- Anh bị điên rồi. Trước khi làm rõ mọi chuyện, anh đừng có xoa như thế nữa.
Cậu cực kì ức chế, con mẹ nó vì cái gì mà lúc nãy cậu lại chủ động hôn tên khốn này, lúc đó úng não thật rồi. Lạc Văn Xuyên thiếu điều muốn nhảy vọt xuống giường nhưng cái eo lão hoá của cậu thì không cho phép. Lạc Văn xuyên bất động, ánh mắt láo liên theo dõi cử động của hắn.
Diệp Lâm Anh dừng lại động tác, hắn ngước mắt, đôi đồng tử lạnh lùng không gợn sóng chiếu thẳng vào mắt của Lạc Văn Xuyên, cậu ngay lập tức chột dạ.
- Tôi đâu có hỏi em có đồng ý hay không?
Diệp Lâm Anh trời sanh cố chấp, một khi hắn đã quyết định muốn có bằng được thứ gì dù có trời sập trước mắt vẫn không thể lay chuyển được. Hắn tìm thấy lạc Văn Xuyên như một món đồ quý giá trong đống đổ nát, cuộc đời tối tăm của hắn đột nhiên phát hiện ra một người có thể xoa diệu, có thể làm hắn vui vẻ. Cho nên, khi Lạc Văn xuyên chủ động hôn hắn, trong đầu hắn đột nhiên có một ý nghĩ táo bạo, chính là tự tay mình xây dựng một cái lồng rồi nhét Lạc Văn Xuyên vào bên trong, chỉ để mình hắn mới có quyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-va-phan-dien-dot-ngot-theo-doi-toi/2681724/chuong-65.html